Giữa cuộc đời nào ai đâu biết tên anh Người chiến sĩ, hóa thân trong mỗi con người. Giữa trắng đen mấy phen nằm gai nếm mật. Để chiến đấu cho muôn vạn người sống yên vui. Khi tổ quốc chưa yên bao giờ? Những con người mật danh ngoại tuyến hôm nay. Vẫn âm thầm tuổi xuân dâng hiến quê hương.
Chorus: Người chiến sĩ tình báo trên bao mặt trận chông gai. Với mỗi chiến công là thêm da sắt, gan đồng. Vạch trần bao âm mưu điên cuồng. Bằng dũng khí kiên trung. Bằng ý chí, bằng lời nguyện ước non sông. Và đã có xương máu biết bao con người như anh. Đất nước đứng lên cùng ghi danh trước quân kỳ. Vì nhân dân quên mình. Vì tổ quốc hy sinh. Nguyện ước ấy vẹn toàn cho đến hôm nay. Và mãi ghi trong cuộc đời.
"Mừng bạn đến Việt Nam dưới nắng vàng biển xanh Phú Quốc" Nụ cười người chiến sĩ an ninh Khi thông hành vừa mới xem xong Nụ cười dù trong giây phút thôi Cũng thỏa lòng chờ mong trong những người Bước chân vào đảo xanh trong tiếng cười Sau những chặng đường bay khắp năm châu.
Ngày Phú Quốc đổi thay Đón muôn vạn đường bay quốc tế Từng người đồng chí anh em Đến đây từ miền Bắc Trung Nam Ngày ngày nhìn theo những chuyến bay Giữa phi trường đảo xanh trong nắng mưa Cấp thông hành Việt Nam cho những người Đến nơi này bằng tình yêu và hòa bình.
Chorus: Tôi là người gác cổng trời giữa phi trường đảo xanh Phú Quốc Nơi biển tây nam đất nước dẫu bình yên mà luôn lấp ló những con sóng ngầm Đang chực chờ bãi san hô xinh đẹp Những mưu hèn kế sâu toan tính Sao qua được đôi mắt đã luyện tôi Bằng bao trí tâm gan bền Với bao trọng trách trên quân hàm Của những người sỹ quan an ninh Và tôi! Là người gác cổng trời Việt Nam.
“Tôi là người gác cổng trời” bài hát về công an xuất nhập cảnh hàng không tại đảo Phú Quốc. Năm 2023, theo lời mời của Công an Cửa khẩu Cảng hàng không Quốc tế Phú Quốc, nhân kỷ niệm 5 năm thành lập đơn vị này, tôi đã có chuyến đi thực tế tại đơn vị và tìm hiểu công việc của lực lượng sĩ quan an ninh này ngay tại phi trường đảo ngọc phía tây nam.
Một đồng chí sĩ quan đã cho tôi một cái tên đầy chất văn thơ: “người canh giữ cổng trời”. Đồng chí giải thích, bởi họ (công an cửa khẩu) là những người đầu tiên mà du khách quốc tế tiếp xúc khi đặt chân xuống mảnh đất Việt Nam. Chính vì vậy, không chỉ mang vẻ nghiêm túc của công việc bảo vệ luật pháp, mà họ còn phải luôn giữ “nụ cười Việt Nam” đầy thân thiện với bạn bè quốc tế.
Nữ bông hồng thép của Công an sân bay Phú Quốc đưa nhạc sĩ Xuân Nghĩa đi sáng tác bài hát Tôi là người gác cổng trời
Cất tiếng hát với nông trường Nơi có những trái tim hồng, đang ươm xanh bao nhiêu ước mong Tiếng hát ấy sẽ không ngừng Khi đất nước vẫn đang cần Bao đôi tay chung nhau đắp xây Bằng nụ cười ngày hôm qua Và nụ cười ngày hôm nay Đi qua bao phong ba bão giông Sức sống ấy vẫn căng tràn Với khối óc những con người đã tiếp bước với bao thời gian
Chorus: Từ cánh đồng hoang tuổi trẻ Sagri đã xây nên bao nông trang hiện đại Để góp màu xanh, thay cho cuộc đời bằng nguồn sống mới Cùng hát bài ca Tuổi trẻ Sagri bằng bao khát khao vươn ra biển rộng Của sức trẻ Sagri đang chung một lòng Vì thành phố tương lai.
Này em hãy theo anh lên ngọn đồi, nhìn về phía xa Kìa rực sáng lung linh. Những công trình dầu khí vươn cao. Và em có nghe chăng tiếng máy reo theo muôn chuyến hàng. Đưa ra những con tàu đi khắp nơi xây cuộc sống mới.
Miền gió cát năm xưa, những con người đặt chân đến đây. Cùng gọi tiếng anh em khi chưa hòa giọng Bắc Trung nam. Vượt qua những phong ba, những trái tim kia đã sát lại Xây nên khối công trình Dung Quất mang trái tim thời đại.
Chorus: Giờ đây, Dung Quất đang vươn mình thức dậy. Gọi tài nguyên lấp lánh tuôn trào giữa lòng biển quê hương. Và làm sao anh nhớ hết tháng ngày thăng trầm? Chỉ mong sao đất nước quê mình bớt đi nhọc nhằn.
Coda: Bài hát anh đã viết trên vùng đất này. Gửi tặng em đây chút tâm tình người thợ dầu khí. Giọt mồ hôi bao năm đã hóa từng giếng dầu Để tương lai đất nước quê mình bớt đi nhọc nhằn.
Tâm tình người thợ Dung Quất được viết vào năm 2010, trong chương trình Trại sáng tác xuyên Việt mà Thành đoàn TP.HCM tổ chức cho CLB Sáng tác trẻ chúng tôi.(khi đó tôi đang là chủ nhiệm). Khi ấy, mỗi nhạc sĩ tham gia đều đăng ký một đề tài để viết cho khỏi trùng nhau. (ca khúc “Đô thị xanh bên dòng sông Sài Gòn” của nhạc sĩ Thập Nhất cũng ra đời từ chương trình này).
Riêng tôi chọn viết bài hát về Dung Quất (Quảng Ngãi). (Tìm hiểu thêm về Dung Quất tại đây). Và khi chúng tôi đến tham quan nhà máy lọc dầu Bình Sơn và cảng Dung Quất, ở bên trong khu nhà máy có một đồi cát cao. Đứng từ đây, các nhiếp ảnh gia có thể chụp được các bức ảnh toàn cảnh nhà máy lọc dầu sáng lung vào ban đêm.
Hôm đó nhạc sĩ Phạm Đăng Khương “bày trò” quay phim, nói tôi và nhà báo My Lăng cùng lên ngọn đồi ấy. Cả hai cùng giả vai anh chị kỹ sư dầu khí, chỉ chỏ về khu nhà máy, để tư liệu phim của anh ấy thêm phong phú. Chính vì vậy, khi sáng tác ca khúc này, tôi dùng luôn câu chuyện “anh chị” thợ dầu khí để làm câu mở đầu và cũng là chủ đề xuyên suốt cho bài hát về Dung Quất – Quãng Ngãi này.
Bài hát ban đầu cũng chỉ xuất hiện trên mạng với các clip biểu diễn của ca sĩ Triệu Lộc vào năm 2010. Tuy nhiên, mãi đến 10 năm sau (2020), nam ca sĩ Ternor – Trọng Tấn đã thực hiện bản ghi âm, và biểu diễn trong một chương trình chủ đề “Khát vọng Quãng Ngãi”. Từ đó, bài hát xuất hiện nhiều hơn trong các chương trình lễ hội ở vùng đất dầu khí miền Trung này. Điểu đó đồng nghĩa với việc, mục tiêu tôi viết đã thành công.
Cảnh nhà máy lọc dầu Dung Quất, góc nhìn từ đỉnh đồi cát mà chúng tôi đã đến.
Nếu như mới vừa hôm qua, lúc Bắc Nam vừa thôi cách chia Và lời Trị An lên tiếng, những chiếc balo lại lên núi rừng. Và họ cùng nhau ghi dấu những khúc sông con đập nơi thác nguồn. Nắn muôn dòng chảy mới thành thủy điện sáng lung linh Để miền Nam lật sang những trang huy hoàng.
Cũng như bao ngày hôm qua, những anh em giờ đây bước theo. Họ tìm về nơi gió cát vẽ đất nước tương lai dưới ánh mặt trời. Bằng giọt mồ hôi thấm ướt áo, những kỹ sư phơi mình nơi gió biển. Hoá lâu đài cát trắng thành nhiệt điện sáng lung linh. Cùng hòa chung bài ca đất nước sau này.
Chorus: Những cung đường dây đầu tiên, thắp lên nguồn sáng ngày nay. Đã ghi lại bóng dáng những bước chân con người tư vấn 2, đã đi qua Biết bao vùng đất chờ ta. Bước chân lại đến miền xa. Dẫu muôn ngàn gian lao đang phía trước. Vẫn mỉm cười, đồng hành bên nhau. Vẫn tự hào, những người, vẽ công trình điện tương lai.