Thẻ: nhạc
-

Như hoa không tên
Lời bài hát
Sáng tác: Xuân Nghĩa
Giữa căn phòng, cô gái bước vào đám đông
Bao vết loang bụi đường vẫn còn trên áo
Cô gái âm thầm ngồi nơi cuối phòng
Hỏi xung quanh về cuộc sống thăng trầm
Mà phải đâu mấy ai cũng hiểu
Nên có người bỏ đi không nói năng gìÔi tôi biết rồi, cô là người vừa viết tin sáng nay
Bài viết chắt chiu từng nỗi niềm
Về cuộc sống đổi thay theo mỗi ngày
Bài viết nói thay từng số phận
Vừa vượt qua từng giông tố thăng trầm
Rồi hôm nay vẫn cây bút mọi ngày
Quyển nhật ký viết chưa từng nhắc tên mình
Tìm đến những nơi cần tiếng gọi
Của con tim người làm Báo chân thànhNhư hoa không tên điểm tô bờ suối vắng
Không lung lay dù gió táp và mưa gào
Không kiêu sa khi bên Cúc Lan Hồng
Hoà mình vào mà không nhuốm thay màu
Phải không cô? cô phóng viên xinh đẹp!
Dù sóng gió vẫn bước đi bằng chính mình
Rồi sớm mai đây khi thức dậy
Nhìn xung quanh kìa cuộc sống đã chuyển mình.
Nghe nhạc
Hãy liên hệ nhạc sĩ Xuân Nghĩa
nếu bạn cần nhạc beat bài hát nàyClick vào đây để xem số Điện thoại (Zalo):
0983823280
Hoàn cảnh sáng tác
Như hoa không tên là một trong những bài hát đề tài ngành nghề về báo chí. Tôi lấy ý tưởng từ câu chuyện cô gái phóng viên trong chuyến đi của Trại sáng tác xuyên Việt năm 2010. Và từ đó đến nay, bài hát trở thành một trong những ca khúc được yêu thích trong ngày Báo chí Cách Mạng Việt Nam hàng năm. Đặc biệt, hình tượng hoa không tên cũng trở thành nét đẹp của người làm báo, xuất hiện trong tiêu đề của những chương trình về ngày 21/6.
Xem tiếp:…>>>Từ trại sáng tác xuyên Việt năm 2010
Cuối năm 2009, trong giờ teabreak của cuộc hội thảo về Văn hóa nghệ thuật của TP.HCM tổ chức, tôi cùng nhạc sĩ Thanh Bình đang trò chuyện, thì anh Nguyễn Văn Đua (lúc bấy giờ là Phó bí thư thành Ủy TP.HCM) bước lại. Hai chị em tôi cùng anh Ba Đua từng đi Trường Sa năm 2007 (xem thêm tại đây). Vì vậy khi gặp lại anh, chúng tôi rất vui mừng. Anh hỏi thăm CLB Sáng Tác Trẻ, và đề nghị chúng tôi nên tổ chức một trại sáng tác xuyên Việt cho các nhạc sĩ, và bảo sẽ chỉ đạo Thành đoàn TP.HCM xúc tiến. Ngay lúc đó, nhạc sĩ Phạm Đăng Khương, và nhạc sĩ Nguyễn Văn Hiên cũng đến chào hỏi, và một số phóng viên giơ máy ảnh lên, chúng tôi tạm ngừng câu chuyện tại đó.

Ảnh bìa báo Sài Gòn Giải Phóng, lúc tôi đang trò chuyện cùng anh Nguyễn Văn Đua (trái) trong giờ teabreak, thì các nhạc sĩ cùng tiến đến, và phóng viên đã chụp ngay khoảnh khắc này. Thế rồi, vài tháng sau (2010), tôi nhận được cuộc gọi của nhạc sĩ Phạm Đăng Khương (lúc bấy giờ là Phó giám đốc NVH Thanh Niên) bảo sắp xếp để tổ chức trại sáng tác xuyên Việt theo chỉ đạo của Thành đoàn TP.HCM. Ồ, không ngờ anh Ba Đua nói làm thiệt. Chúng tôi sắp xếp ngay một đội hình gồm một số nhạc sĩ, ca sĩ, nhiếp ảnh gia, và nhà văn tham gia. Ngoài ra, Thành đoàn cũng chỉ đạo báo Tuổi Trẻ cử 1 phóng viên đi theo đoàn đưa tin. Và tờ báo hàng đầu TP.HCM này đã cử My Lăng, một cây bút phóng sự, cùng đi theo chúng tôi. Như vậy, tổng cộng cũng khoảng gần 30 thành viên.
Hành trình của chúng tôi gồm chuyến city tour quanh TP.HCM, đi tàu ra Quãng Ngãi. Rồi di chuyển bằng xe ô tô để tham quan cảng Dung Quất, phố cổ Hội An, Đại nội Huế, thành cổ Quảng Trị, nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn, Quảng Bình, chùa Bái Đính, động Tràng An ở Ninh Bình, lăng Hồ Chủ Tịch, nhà Đại tướng Võ Nguyên Giáp ở Hà Nội; nhà sàn ở Tuyên Quang; hồ Ba Bể ở Ba Vì, Thái Nguyên; mộ anh Kim Đồng, hang Pác Pó ở Cao Bằng; cửa khẩu Hữu Nghị ở Lạng Sơn… Và trở về bằng máy bay. [Một trong những tác phẩm viết trong chuyến đi này đã trở nên nổi tiếng là “Đô thị xanh trên dòng sông Sài Gòn” của nhạc sĩ Thập Nhất.
Đến nỗi niềm một phóng viên
Trong suốt chuyến đi, các văn nghệ sĩ thường tếu táo, bày trò vui vẻ. Có lẽ do cùng lĩnh vực, nên chúng tôi có chuyện để rôm rả. Riêng cô phóng viên trẻ My Lăng thì âm thầm hơn. Một phần do không cùng lĩnh vực, nên chẳng biết tham gia chuyện thế nào. Một phần cũng vì tính chất của một nhà báo, chỉ lắng nghe, thu thập thông tin, và nói bằng chữ. Điều này khiến một số người khó tính tỏ ra không hài lòng. Họ cho rằng tính cách cô ấy không hòa đồng.
Rồi cách vài ngày sau, báo Tuổi Trẻ cũng xuất hiện các bản tin về hành trình chúng tôi. Tổng cộng là 4 tin trên báo giấy trong 7 ngày. Nhưng nhiều người lại cho rằng tin tức hơi ít, phải là ngày nào cũng đưa tin mới “xứng tầm”.
Tôi phải mở ngoặc với các bạn rằng, thời điểm đó, báo điện tử chưa phát triển mạnh. Vì thế tin tức chủ yếu lên báo giấy. Và việc đưa tin được hay không còn tùy thuộc vào sự kiện có gì đáng nói không. Tuy nhiên, bệnh tưởng khiến một số người đòi hỏi cao hơn. Rằng nghệ sĩ đi tới đâu ai cũng cũng quan tâm, báo Tuổi Trẻ phải đưa tin, dù chỉ chụp ảnh tham quan. Và họ cho rằng cô phóng viên ấy nghiệp vụ kém. Tôi đến xấu hổ vì những hiểu biết chán đời như thế.
Câu chuyện chưa dừng lại ở đó. Mấy ngày sau khi trở về, My Lăng gọi điện cho tôi với giọng buồn trong nước mắt rằng, có người đã nói với lãnh đạo của cô về thái độ không hòa đồng trong chuyến đi, và đưa tin quá ít. Tôi muốn nổi khùng lên. Chữ in bằng tiền chứ có phải báo tường đâu mà muốn đăng gì thì đăng. Nếu có máy đo huyết áp lúc đó, chắc sẽ thấy máu nghề báo của tôi cao hơn máu nghệ sĩ. Bạn phải hiểu, nếu tổ chức sự kiện mà báo chí không viết nổi, tức là bạn thất bại. Và hành trình của chúng tôi là đi sáng tác. Bao giờ có tác phẩm công bố thì mới được xem là thành công. Thế mà 7 ngày hành trình, chưa có tác phẩm mà đã có 4 bản tin, họ còn chưa vừa lòng?
Tôi chỉ an ủi thôi chứ biết làm gì giờ. Chuyện mấy ông nghệ sĩ tự dưng bắt phóng viên người ta lãnh đủ. Rồi bực bội mấy ngày, tôi nghĩ ra một cách: sáng tác một bài hát với hình ảnh cô phóng viên này. Coi như chuyến này tôi sẽ viết 2 bài hát, một bài về cảng Dung Quất (Quảng Ngãi), và một bài về nhà báo. Nếu thành công, bài hát sẽ là gáo nước lạnh vào những định kiến ấy. Còn không thành công?… tôi chưa từng nghĩ điều này.
Bài hát Như hoa không tên
Vậy chủ đề là gì đây? Đã có biết bao sáng tác về nhà báo, nhưng không mấy được nhắc lại. Có lẽ do cái nghề đặc thù mà dân ngoại đạo khó diễn tả. Tôi nhớ lại cái hôm đi tham quan hồ Ba Bể ở Ba Vì. Khi đến Ao Tiên, một cái ao thiên nhiên rất thơ mộng, chúng tôi thấy hai bên lối đi xuống hồ có rất nhiều hoa nhỏ giống mấy hoa li ti trong những bó hoa trang trí. My Lăng hỏi tôi hoa đó tên gì. Tôi vốn dốt đặc về cây cỏ, chỉ biết vài loại phổ thông như hoa hồng, hoa cúc. Còn lại có tên hay không tôi cũng không quan tâm, nên nói đại là hoa dại.
Ồ, hay quá, người làm báo cũng giống như loại hoa trang trí ấy. Âm thầm mà không thể thiếu, để tôn vinh những nhan sắc khác. Đây chính là hình tượng người làm báo mà tôi đang tìm.
Để mở đầu bài hát, tôi phác họa hình ảnh một nữ phóng viên đi lấy tin ở một sự kiện, tất tả lao vào công việc. Hình ảnh này bắt nguồn từ cái hôm đầu tiên ra ga Sài Gòn đón tàu đi Quảng Ngãi, lúc này phóng viên My Lăng mới xuất hiện. Trước mặt tôi là một nữ phóng viên trẻ có nét duyên, đang hớt ha hớt hải kéo chiếc vali sợ muộn giờ. Áo khoác còn xộc xệch, My Lăng cừa nói vừa thở: nguyên ngày em phải tranh thủ đi phỏng vấn và thực hiện cho xong phóng sự để nộp tòa soạn.
Trong suốt những ngày chúng tôi được tiếp đón tại các tỉnh, My Lăng thường ngồi ở cuối phòng để di chuyển linh hoạt mà chụp ảnh. Đây cũng là hình ảnh thường thấy trong các sự kiện, các phóng viên đều đứng ở những góc khuất, tránh làm phiền những người khác. Vì vậy, chữ “âm thầm” đã toát lên tính chất của một công việc vốn dĩ không dễ dàng:
“Giữa căn phòng cô gái bước vào đám đông,
bao vết loang bụi đường vẫn còn trên áo.
Cô gái âm thầm ngồi nơi cuối phòng
Hỏi xung quanh về cuộc sống thăm trầm…”.Bài hát mở đầu như một ký sự, và khái quát hóa các công việc của một phóng viên bằng ca từ. Chẳng hạn, đối với bạn, quyển nhất ký để viết chuyện đời mình. Nhưng phóng viên có đến cả chục quyển nhật ký, chỉ viết chuyện đời người. Và họ tìm đến không phải vì “phong bì”, mà là máu nghề nghiệp, và cũng là nhiệm vụ. Kết quả công việc của những bông hoa không tên đó là thay đổi cuộc sống mỗi ngày. Và bài hát Như hoa không tên đã ra đời như thế.
Bài hát của những người làm báo
Sau khi xong, tôi tiến hành làm bản phối âm bài hát Như hoa không tên bằng các phần mềm chuyên dụng. Đồng thời, sử dụng cây guitar điện để làm nhạc dạo. Rồi tôi tự ghi âm, xem như một sản phẩm âm nhạc do người công tác trong ngành báo chí, vừa sáng tác, vừa trình bày. Tôi đưa My Lăng nghe. Cô ấy chỉ cười nói: em biết anh viết về ai rồi, cảm ơn anh!
Ngày 21/6 sắp đến, tôi copy bản audio này ra nhiều đĩa, và đem tặng cho mỗi phóng viên đồng nghiệp hay phỏng vấn tôi một bản. Mọi người đón nhận khá trân trọng. Và sau đó, một số tờ báo đã đưa tin về bài hát Như hoa không tên này. Dần dần, trong các chương trình tôn vinh người làm báo hằng năm, bài hát này lại xuất hiện nhiều hơn. Một thời gian sau tôi nhờ ca sĩ Đức Tuấn ghi âm bài hát này để phổ biến rộng hơn. Rồi sau đó, không chỉ bằng giọng ca Đức Tuấn, mà phần lớn do chính các nhà báo thể hiện. Thậm chí, tôi được mời ra Hà Nội để trình bày bài hát này trong chương trình truyền hình trực tiếp trao giải báo chí. Nhiều phóng viên đã nói với tôi và có hơi đề cao rằng: đây đúng là bài “nhà báo ca”!
Lý do tôi nhờ ca sĩ Đức Tuấn thu âm lại bài hát Như hoa không tên, ngoài việc Tuấn thường tham gia các chương trình tôn vinh, còn vì phóng viên My Lăng rất ngưỡng mộ giọng ca sĩ nam cao trong bài Nơi ấy là Trường Sa mà tôi cho nghe trong hành trình. Cũng sau chuyến đi ấy, ước muốn ra Trường Sa để làm phóng sự của My Lăng đã thành hiện thực.
Thanks
Chân dung những người được đề cập trong bài viết, đã góp phần cho sự thành công này

Nhà báo My Lăng (phải) 
Ca sĩ Đức Tuấn Báo chí & Sự kiện
Năm Bài viết Báo đài 2010 Nhà báo viết ca khúc nghề báo Pháp Luật 2018 Chương trình ca nhạc đặc biệt và giao lưu “Như hoa không tên“ Sài Gòn Giải Phóng Chúng tôi hát về chúng tôi VOV5 Hành trình hát vì đội tuyển: Cuộc thi hấp dẫn và đầy thách thức Người Lao Động 2021 Cháy bỏng giai điệu về người làm báo Công an Nhân dân Những ca khúc mang đậm niềm tự hào về nghề báo Báo Hà Nam 2022 Như hoa không tên – Quà tặng âm nhạc 19/6/2022 VOH Như hoa không tên – Sài Gòn buổi sáng 21/6/2022 VOH Vang mãi giai điệu về người làm báo Giáo dục & Thời đại 2024 Đề tài nghề báo trong sáng tác văn học nghệ thuật: Hấp dẫn nhưng… khó Công an Nhân dân Món quà quý cho nghề báo Giáo dục & Thời đại 
-

Chuyện vùng Gò hôm nay
Lời bài hát
Sáng tác: Xuân Nghĩa
Hãy đến nơi đây, để nghe câu chuyện nhỏ
Về vùng Gò năm xưa, là những luống rau thưa
Vượt qua những thăng trầm, từng mảnh vườn sinh sôi
Lộc non khẽ đâm chồi, ươm nụ vàng muôn nơi.
Bến Cát sông xưa, giờ lối đi rộng mở
Con đường chiều Quang Trung
Dọc ngang phố đông vui
Gò Vấp nắng ban chiều, dừng mọi điều lo âu
Từng đôi ngắm phố phường, mơ chuyện ngày uyên ươngChorus:
Em có nhớ con đường ngày nào còn nhấp nhô phơi mình trong nắng mưa
Nay là những quảng trường xinh đẹp sáng lung linh khi đêm về
Biết bao trái tim cùng đồng hành và nghĩ suy chung một niềm ước mơ
Bao lần đổi thay để chuyển mình. Bao lần nói không với ngại ngần
Kết nên những câu chuyện, về vùng Gò hôm nay.Vẫn dáng quen xưa, Gò Vấp sông Vàm Thuật
Trên đồng diều hôm qua, vườn hoa đã lên bông
Điểm tô những công trình, mang hình hài mai sau
Vừa xong những nhịp cầu, nối liền từ muôn nơi.
Giáo án tương lai vừa viết lên bục giảng
Nơi trường học khang trang, vừa xây mới hôm qua
Ngoài kia những khu nhà, đang dọn về hôm nay
Để thay những gam màu của nhọc nhằn năm xưa.Chorus:...Nghe nhạc
Click here
Giới thiệu
Chuyện vùng Gò hôm nay là bài hát cổ động về Quận Gò Vấp được viết vào năm 2021. Tôi sáng tác ca khúc này theo lời đề nghị của đồng chí Chủ tịch UBND Quận Gò Vấp. Bản ghi âm do tôi cùng ca sĩ Nhật Thanh thực hiện.

Nhạc sĩ Xuân Nghĩa và ca sĩ Nhật Thanh trong buổi ghi hình bài hát “Chuyện vùng Gò hôm nay” tại sân Golf Tân Sơn Nhất -

Tiếng hát tuổi trẻ quận 6
Lời bài hát
Sáng tác: Xuân Nghĩa
Với sức trẻ và tiên phong
Bằng nhiệt huyết chính trái tim mình
Muốn góp sức với đôi tay
Xây cuộc đời ngày mai tươi sáng
Kìa quận 6 đến hôm nay
Đã vươn mình từ những tầm cao
Những công trình tuổi thanh niên
Đồng hành từ trong khó khăn
Bên nhau trong từng nhịp bước
Chặng đường mới dẫu phong ba,
Vẫn không màng ngại khó vượt qua
Vẫn tin rằng một ngày mai
Tuổi trẻ quận Sáu chúng ta
Xứng đáng với lá cờ đầu.Tiếng reo hò ngày hôm qua
Từng ghi dấu chiến tích Hố Bần
Vẫn thôi thúc lớp thanh niên
Quyết đi đầu dựng xây kiến thiết
Từ Bình Phú đến Phú Lâm
Những công trình rực sáng tầm cao
Những con đường về Bình Tây
Hoà nhịp cùng bao chuyến xe
Đưa bao chuyến hàng muôn hướng
Chặng đường mới dẫu phong ba
Vẫn không màng ngại khó vượt qua
Vẫn tin rằng một ngày mai
Tuổi trẻ quận 6 chúng ta
Xứng đáng lá cờ tiên phong.Nghe nhạc
Click here:
Giới thiệu
Tiếng hát tuổi trẻ Quận 6 là bài hát về quận 6 được viết vào năm 2009. Khi đó, đồng chí Hứa Phương Tuấn – một cán bộ của Mặt trận tổ quốc Quận 6 – đã gọi điện cho tôi, hẹn gặp và đặt vấn đề với tôi để viết một bài hát cho Quận 6.
Tôi nhận lời, và thực hiện bài hát này trong một thời gian ngắn (khoảng 1 tháng) với các thông tin do đồng chí Tuấn cung cấp. Đến tháng 6/2009, thì bài hát hoàn thành. Sau đó, tôi nhờ nhạc sĩ Đinh Quang Minh thực hiện bản phối âm, và nhóm Giai Điệu Xanh (nhóm hát bài Đến Với con người Việt Nam tôi) thực hiện phần ghi âm.
Sau khi đồng chí Tuấn đưa bản ghi âm bài hát về quận 6, tôi không ngờ rằng đến 10 năm sau, ca khúc này vẫn tiếp tục vang lên ở các hội diễn của Quận, và trong các hoạt động tình nguyện của đoàn thanh niên cơ sở.

Một cuộc thi với chủ đề bài hát Tiếng hát tuổi trẻ quận 6 năm 2017 -

Thankyou for the online birthday
Lời bài hát
Music & Lyrics: Xuân Nghĩa
My phone is ringing,
Some messages' coming
The screen is showing many funny icons.
Someone I know, some are new commer.
But all the texts are very simple words.
It says that: happy and happy - happy the birthday to me
[Music]And I remember,
in childhood birthday,
my mother bought for me a cake with candles.
The girl on next door
Visited my home
with little gift card written by her hand.
It says that: happy and happy - happy the birthday to me
[music]Chorus: Thankyou for the online birthday, your simple words that made me feel better
[music]
No matter if who you are, we can get closer by your messenger.
[music]Today my birthday
online and real life
The cake's still small, but big communication
No face to face,
Just type and touch,
Sometime the messages made by computer.
But I'm so happy and happy - happy the birthday to me
[music]Chorus: ...
Coda: Thankyou for your message, on the birthday to me.
Thankyou for your message, on the birthday to me
Thankyou for your message, on the birthday to me
Thankyou for your message, on the birthday to meTạm dịch
CẢM ƠN NHỮNG LỜI CHÚC SINH NHẬT ONLINE
(Bài dịch này chỉ để hiểu, không dùng để hát)
- Chiếc phone của tôi reo lên,
báo hiệu những tin nhắn mới
Màn hình hiện lên những icon vui nhộn
Có người thì quen, còn người thì lạ.
Nhưng tất cả những dòng chữ đểu chung những từ đơn giản.
Và tôi thực sự hạnh phúc với những lời chúc sinh nhật gửi đến tôi - Và tôi còn nhớ,
Vào những ngày sinh nhật thời thơ ấu,
Mẹ mua cho một chiếc bánh và những chiếc đèn cầy.
Còn cô hàng xóm
Cũng qua nhà tôi
Với tờ thiệp giấy viết bằng chính tay mình.
Và tôi đã thực sự hạnh phúc với những lời chúc sinh nhật gửi đến tôi- Điệp khúc: Xin cảm ơn sinh nhật trực tuyến, những lời chúc đơn giản đó làm tôi thấy khá hơn
Không cần biết bạn là ai, chúng ta vẫn có thể thân nhau hơn bằng những lời nhắn của bạn.
- Điệp khúc: Xin cảm ơn sinh nhật trực tuyến, những lời chúc đơn giản đó làm tôi thấy khá hơn
- Và sinh nhật ngày nay,
cả trực tuyến và ngoài đời,
Chiếc bánh vẫn nhỏ như xưa, nhưng giao tiếp đã rộng hơn
Không còn gặp nhau trực diện,
Chỉ là gõ phím và chạm cảm ứng,
Thậm chí có những lời chúc được tạo bởi máy tính.
Nhưng tôi vẫn hạnh phúc, với những lời chúc sinh nhật gửi đến cho tôi- Điệp khúc:…
- Coda: Cảm ơn bạn vì lời chúc sinh nhật gửi đến tôi
Cảm ơn bạn vì lời chúc sinh nhật gửi đến tôi
Cảm ơn bạn vì lời chúc sinh nhật gửi đến tôi
Cảm ơn bạn vì lời chúc sinh nhật gửi đến tôi
Nghe nhạc
- Chiếc phone của tôi reo lên,
-

Trở về
Lời bài hát
Sáng tác: Xuân Nghĩa
Bước chân qua bao tháng ngày phiêu lãng,
Đường về con phố xưa nay đây rồi,
Bồi hồi rung tiếng chuông trước mái hiên nhà.
Phút giây qua con tim chợt nao nao,
Kìa mẹ đang bước ra trước hiên nhà,
Thời gian trôi quá mau tóc mẹ bạc đầu.Tuổi mẹ già giờ mẹ đâu có mong chi,
thương đàn con giờ nơi chốn nào.
Cuộc đời nghèo giàu sang biết ra sao,
một trang thơ mẹ vẫn chờ tin.
Nhìn lại mình còn được đi khắp muôn nơi,
thua gì ai trần gian chốn này.
Để mẹ già ngồi đây vá khâu,
mình đơn côi nhìn nắng chiều buông.Lớn lên bao năm trong vòng tay ấy,
giờ đặt chân bước ra với cuộc đời,
nhẹ giang đôi cánh bay khắp bốn phương trời.
Có sông sâu nơi đâu mà chưa qua,
kìa đỉnh cao dưới chân đã bao lần.
Mà sao vẫn xót xa tiếng con gọi mẹ.Tuổi mẹ già giờ mẹ đâu có mong chi,
thương đàn con giờ nơi chốn nào.
Cuộc đời nghèo giàu sang biết ra sao,
một trang thơ mẹ vẫn chờ tin.
Nhìn lại mình còn được đi khắp muôn nơi,
thua gì ai trần gian chốn này.
Để mẹ già ngồi đây vá khâu,
mình đơn côi nhìn nắng chiều buông.[Giảng tấu]
Chặng đường dài nào mà ta đã đi qua,
chân trời xa nào ta đã tìm.
Giờ ngồi lặng nhìn lên giữa không gian,
hỏi vinh quang nào có mẹ không?
Mặt trời hồng rồi ngày mai cũng qua đi.
Sông dài kia ngày mai cũng cạn.
Hỏi cuộc đời tìm ở đâu chốn nương thân,
ngoài mái ấm mẹ vẫn chờ mong.
Thèm một lần được nằm nghe tiếng ru êm.
Nghe thời gian nhẹ trôi trước thềm.
Lòng nghẹn ngào rồi bật lên tiếng thơ ngây:
Mẹ ơi con mẹ đã về đây.
Mẹ ơi con mẹ đã về đây.
Mẹ ơi con mẹ đã…. về đây.
Nghe nhạc
Mở để xem
Hoàn cảnh sáng tác
Xem chi tiết
Trở về là bài hát về mẹ được sáng tác vào khoảng năm 1997 để tôi chơi cùng ban nhạc The Broom. Sau đó đến năm 2006 mới hoàn chỉnh. Bản ghi âm này cũng là bản thu đầu tiên mà ca sĩ Thái Thùy Linh thực hiện để gửi đi dự thi chương trình Bài Hát Việt số 3 (2006). Sau đó, ca khúc đã giành được giải thưởng do khán giả bình chọn trong chương trình này. Từ thành công này, Thái Thùy Linh đã đưa bản ghi âm này vào album Trở về của giọng ca Sao Mai Điểm Hẹn.
Sở dĩ tôi viết ca khúc này, vì cũng là sự ngẫu nhiên vào khoảng năm 1997. Khi đó, tôi đang viết nhiều ca khúc cho ban nhạc mới – The Broom – của mình. Bên cạnh những bản nhạc mang chất Rock như Cất Cánh; Rock’n Roll cho em; Hát đi em…, tôi cần một bài hát mang chất Rock Ballad. Và tôi bắt đầu rải âm Em (Mi thứ).
Những ngón tay tôi rải tạo nên ngay câu intro từ ban đầu, và tôi ngâm nga ra giai điệu tròn trĩnh ấy. Bản nhạc này nhanh chóng hoàn tất về mặt giai điệu trong thời gian ngắn, bởi yếu tố lặp đi lặp lại là chủ yếu. Về phần nội dung, tôi sáng tác dựa theo cảm xúc của bộ phim “Cỏ lồng vực” đã xem trên TV. Bộ phim nói về một cậu con trai ở quê miền Bắc. Cậu sống với mẹ già, nhưng lười biếng, và từ bỏ quê lên Hà Nội làm giàu. Nhưng số phận cậu luôn bị thất bại, và đi tù vì buôn hàng lậu. Sau vài năm ra tù trở về, cậu ngỡ ngàng khi nhìn thấy bàn thờ mẹ…
Khi những câu nhạc đầu tiên xuất hiện:
"Bước chân qua bao tháng ngày phiêu lãng
Đường về con phố xưa nay đây rồi
Bồi hồi rung tiêng chuông trước mái hiên nhà"Đoạn này đã gọi cho tôi hình ảnh khoảnh khắc người con trai ấy đứng trước bàn thờ mẹ già. Và từ đây, tôi phát triển những đoạn sau dựa trên hình ảnh đó. Sau này tôi được biết câu kết thúc: Mẹ ơi con mẹ đã về đây! khiến không ít người nghe đã rơi nước mắt.
Trở lại với bài hát về mẹ. Sau khi sáng tác xong, tôi cùng nhạc sĩ Bảo Huy (con trai nhạc sĩ Thế Hiển) thử ghi âm kiểu Unplugged tại nhà của Huy. Gọi là “thu âm” cho oách, chứ thiết bị thu Home Studio lúc bấy giờ chỉ là máy catsette mà thôi. Không như phòng thu âm hiện nay của chúng tôi. Và không gian không có cabin tiêu âm, mà thu hát trực tiếp giữa phòng khách.
Lúc đầu, tôi có viết một câu trong đoạn điệp khúc thế này: “Thằng nào nghèo giàu sang biết ra sao…”. Chợt nhạc sĩ Thế Hiển lúc bấy giờ đang nghỉ trong phòng, ông nghe câu đó vội đi ra và đề nghị tôi sửa lại thành: “Cuộc đời nghèo giàu sang biết ra sao”. Ông khuyên tôi hạn chế sử dụng những từ như “thằng này thằng nọ”, nghe không đượt lọt tai. Và tôi đã sửa theo đề nghị của tác giả “Hát về anh”.
Bài hát được chúng tôi biểu diễn khá nhiều trên sân khấu với ban nhạc. Và bạn bè tôi luôn đề nghị tôi hát ca khúc này trong những lần gặp gỡ.
Cho đến khoảng năm 2006, khi đó tôi đang hợp tác với nữ ca sĩ Thái Thùy Linh trong một vài công việc. Một lần chúng tôi đến quán nhạc của một người bạn, tôi được mọi người đề nghị hát lại bài Trở Về. Khi đó, tôi lên sân khấu, mượn đàn guitar và hát. Ngay sau đó, Thái Thùy Linh với tôi rằng muốn hát bài này, vì cô cũng là một người đã xa mẹ cha để vào nam sinh sống, và cảm nhận bài hát đồng cảm với hoàn cảnh của mình.
Tuy nhiên, có một điều mà tôi rất băn khoăn. Nguyên nhân là ca khúc được soạn trên cung Em cho giọng nam, sử dụng dây buông của đàn guitar. Nếu chuyển qua giọng nữ (Bm), thì phải dùng đến công cụ Capo Guitar ở ô gần cuối cần đàn. Như vậy, câu giảng tấu chơi kiểu móc classic sẽ không rõ một số thế bấm.
Tôi có lý giải phần dịch tone này trong bài viết về “Thu âm đám cưới cần lưu ý gì khi chọn nhạc beat“
Vài tuần sau, tôi bắt đầu chú ý đến cuộc thi Bài hát Việt mới lên sóng truyền hình được 2 số. Thú thực, tôi không quan tâm lắm đến “tranh tài thi thố”. Bới là dân làm sự kiện, chúng tôi hiểu rằng, cái giá trị giải thưởng vài chục triệu giải thưởng chỉ là số nhỏ so với cái giá của nhà tài trợ rót vào. Những đơn vị thực hiện bên lền sân khấu mới là người hưởng lợi từ các cuộc thi. Còn “thí sinh” như chúng tôi, phải bỏ tiền làm nhạc để cuộc thi trở nên hào hứng cho họ.
Trong khi đó, Thái Thùy Linh mới được biết đến từ giải thưởng phong cách nhạc Rock ở cuộc thi Sao Mai Điểm Hẹn 2004. Cô hoàn toàn chưa có một ca khúc dấu ấn cho mình. Đối với tôi, người thành công trong nghệ thuật cần có một dấu ấn tác phẩm. Chính vì thế, tôi quyết định một lần nữa trở lại sân khấu tranh tài. Và đăng ký ca khúc “Trở về” với phần thể hiện của Thái Thùy Linh.
Tôi nhanh chóng hoàn thiện ca từ bài hát Trở Về, vì phần lời trước đây ngắn hơn, ít xúc tích hơn. Sau khi sửa xong, tôi cần một nhạc sĩ hòa âm phối khí trực tiếp với tôi. Giai đoạn này ban nhạc Cây Chổi của chúng tôi cũng đã kết thúc, nên tôi không có Band để chơi lại tác phẩm. Trong khi đó, ca khúc này được viết một cách toàn diện, từ cấu trúc intro, câu dẫn cho đến giảng tấu, tất cả là một khối không thể tách rời. Nên tôi cần trực tiếp thực hiện bản hòa âm, cùng một nhạc sĩ có thiết bị đầy đủ.
Và tôi tìm đến nhạc sĩ Quốc Vượng ở gần nhà, và cùng làm việc 1 buổi. Câu intro và giảng tấu đó, tôi phải dùng công cụ Capo Guitar để chơi. Và một số nốt ở câu giảng tấu phải bỏ. Bản Beat hoàn thành ngay sau khi tác giả “Chợt nghe bước em về” hoàn thiện bản mix. Đây chính là bản audio Trở Về mà Thái Thùy Linh đã phát hành, và cũng là bản mẫu cho các nhóm nhạc chơi về sau này.
Trước khi phát hành album Trở Về, Thái Thùy Linh từng đặt một nhạc sĩ thực hiện toàn bộ album cho mình. Trong đó, bài Trở Về cũng được nhạc sĩ này hòa âm lại, vui tươi hơn. Sau khi Linh đưa tôi nghe, tôi nói ngay: cho tôi rút bài hát ra khỏi album này, bởi người hòa âm không hiểu mình đang làm gì. Linh cũng đồng tình, và quyết định vẫn giữ bản ghi âm mà tôi thực hiện để phát hành album đầu tiên. Trong album này cũng có thêm ca khúc “Tiếng gọi mùa xuân” mà tôi sáng tác cho Linh ngày đầu tiên trở về Hà Nội sau nhiều năm Nam tiến.
Sau khi làm nhạc xong, tôi và Thái Thùy Linh cùng vào Studio của nhạc sĩ Nguyễn Hưng Thịnh. Đây cũng là phòng thu âm mà tôi đã thực hiện những bản ghi thành công như: “Mãi là người thanh niên Việt Nam“; “Nơi ấy là Trường Sa“… Chúng tôi thực hiện bản ghi âm hoàn chỉnh, và gửi đến ban tổ chức cuộc thi Bài Hát Việt số 3. (Đây cũng là bản audio chính thức mà các bạn nghe từ album Trở Về của ca sĩ Thái Thùy Linh).
Ngay sau khi cuộc thi diễn ra, Thái Thùy Linh đã biễu diễn live rất ấn tượng trên sóng truyền hình. Cơ cấu cuộc thi Bài Hát Việt này chỉ có 2 giải. Một giải do Hội đồng giám khảo bình chọn. Và một giải do khán giả bình chọn. Kết quả công bố sau 1 tháng, bài hát Trở Về được giải do khán giả bình chọn. Và từ đây, Thái Thùy Linh gắn liền với ca khúc Trở Về trên toàn quốc vào năm 2006.
Đến năm 2012, bài hát về mẹ một lần nữa trở lại với giọng hát nữ ca sĩ Đinh Hương, và gây ấn tượng với khán giả trong chương trình Liveshow Giọng hát Việt. Bài hát đã giúp Đinh Hương lọt vào Top 2 thí sinh xuất sắc nhất của đội Hồ Ngọc Hà. Cũng từ đây, bản ghi âm mới của nữ Á quân này đã được đưa vào danh sách những bài hát hay về mẹ trên nền tảng nhạc kỹ thuật số. Những playlist này thường được các bác tài mở trên những chuyến xe đường dài, khiến ca khúc cũng tiếp cận được những khán giả ở các tỉnh thành cả nước.
Báo chí liên quan
-

Can’t wait for 25 years later
Lời bài hát (Lyric)
Composed: Xuân Nghĩa
Tonight is the night we make a change of life Renew the school time of twenty five years before The unforgetable faces Stay together again Living with hand in hand And you remind the impression of me And I remind the impression that I have from you We will remember all the memmories when we seventeen Chorus: Tonight we cele-celebrate the special day of reunion of twenty five years before We'll showing up all the things still keeping in our heart And even wrong or right we still have good time And we will cheering cheering for this relation ship never ending even when we're apart Don't hesitate tell me if you ever think of me It's not too later if you not want to be waiting For twenty five years later. The old man will tell how far away he's gone The woman will tell how happiness she has Even though up and down They still try, not give up To make the dreams come true And when the music play the favourist song They walking step by step under Disco light Now or never Stay together One time in your life Chorus:…
Nghe bài hát
Mở xem
Lời tạm dịch
(Bài dịch này chỉ để hiểu, không dùng để hát)
- Đêm nay sẽ là đêm mà chúng ta thay đổi quộc đời mình
Hâm nóng lại thời học sinh trước đây 25 năm
Những gương mặt không thể nào quên
Lại được gần bên nhau
Tay trong tay nhau một lần nữa
Và bạn sẽ kể lại những ấn tượng về tôi
Và tôi sẽ nhắc lại những kỷ niệm trong tôi về bạn
Chúng ta sẽ nhớ tất cả kỷ niệm khi lên tuổi 17- Điệp khúc: Đêm nay chúng ta sẽ ăn mừng cuộc hội ngộ đặc biệt của 25 năm về trước
Chúng ta sẽ bày tỏ hết những điều còn chất chứa trong lòng
Và dù đúng hay sai, chúng ta vẫn có một thời gian tuyệt vời
Chúng ta sẽ nâng ly cho tình bạn này không bao giờ hết ngay cả khi chúng ta xa nhau
Và đừng ngần ngại hãy nói cho tôi biết bạn từng nghĩ gì về tôi
Nếu bạn không muốn phải chờ thêm 25 năm nữa.
- Điệp khúc: Đêm nay chúng ta sẽ ăn mừng cuộc hội ngộ đặc biệt của 25 năm về trước
- Những người đàn ông sẽ kể rằng họ đã đi xa đến đến đâu
Những người phụ nữ thì kể về hạnh phúc mà họ đã có ra sao
Dù cho có thăng trầm
Họ vẫn cố gắng, không bỏ cuộc
Để biến những gước mơ thành hiện thực
Rồi khi nhạc nổi lên những bài hát từng ưa thích
Họ sẽ bước theo điệu nhạc dưới ánh đèn disco
Bây giờ hoặc sẽ không bao giờ
Hãy sống với nhau
Một lần trong đời
- Đêm nay sẽ là đêm mà chúng ta thay đổi quộc đời mình
-

Để thấy em không một mình
Lời bài hát
Sáng tác: Xuân Nghĩa
Em hãy đón từng giấc mơ, giấc mơ bình yên như mọi người
Đôi khi bầu trời có nắng mưa. Cuộc đời ngàn bàn tay đón đưa
Giờ đây em hãy bước ra ngoài, ngắm lại mình dưới ánh nắng
Lắng nghe nụ cười vẫn đến thăm, để thấy em không một mình.Em hãy sống bằng trái tim, trái tim ngày xưa luôn mỉm cười
Luôn tin rằng rồi nắng sẽ lên, rằng cuộc đời ai cũng có tên
Nhìn xem ngoài kia cuối chân đồi, những hạt mầm thiếu ánh nắng
Vẫn vươn mình dậy theo tháng năm, để hướng ra nơi mặt trời.Chorus:
(huh huh huh huh huh huh
hah hah hah hah hah hah)
Và còn tình yêu lung linh đang tỏa sáng nơi cuối con đường
Chờ đợi em mai đây khi nào vết thương xưa hóa thành tia nắng
Chiếu rọi vào thung lũng sâu
Lúc ấy con sông thức dậy mùa đông
Lúc ấy cánh đồng hoang sẽ vươn mầm
Là lúc con tim em khóc nỗi vui đầu tiên.Lau nước mắt và đứng lên, bước đi và ung dung mỉm cười
Lo âu nào rồi cũng sẽ qua, nhọc nhằn rồi đây cũng cách xa
Ngày mai bừng lên cuối chân trời, những ngọn chồi dưới ánh nắng
Lắng nghe nụ cười em đến thăm, Để thấy không ai một mình.
Nghe nhạc
Click here
Hoàn cảnh sáng tác
Xem tiếp…
Từ một người mẹ có con cai nghiện
Trở lại câu chuyện bài hát Đến với con người Việt nam tôi chính thức được biết đến (sau những năm 2001) tại Nhà văn hoá Thanh niên TP.HCM thông qua sự biểu diễn của CLB GIai điệu xanh. Bài hát về quốc thể lúc ấy lan truyền nhanh tới mức tên ca khúc được biết đến trước cả tên tôi.
Điển hình là cô Lan (dân NVH Thanh Niên lúc bấy giờ gọi là má Lan – chủ một cửa hàng bách hoá trang phục thanh niên bên trong NVH Thanh Niên), cũng copy bản audio bài hát ấy, đưa vào các đĩa nhạc sao chép để bán, khi chưa biết mặt tôi.
Một hôm, tôi ghé quầy bách hoá của cô Lan, chỉ vào chiếc đĩa cô đang bán, với giọng ra ý khoe: bài hát này là cháu sáng tác đó cô! Cô Lan ngớ người: “thiệt không mày, đưa chứng minh nhân dân tao coi”. Tôi cười và lấy CMND đưa cô xem, mặc dù thừa biết thông tin đó chẳng chứng minh gì, có chăng thì chỉ chứng minh tôi đúng là thằng Xuân Nghĩa, thế thôi. Nhưng cô Lan cầm CMND, nhìn tới nhìn lui mặt tôi, rồi nói: không ngờ thằng trẻ như mày mà viết (bài hát) được vậy.
Từ đó, cô Lan khá ưu ái tôi. Hễ tôi cần chiếc cà vạt, hay chiếc áo đoàn, hoặc bất kỳ thứ gì cửa hàng cô có, tôi đều được… tặng miễn phí, kèm thêm ly cà phê đá nếu có thời gian trò chuyện với cô!
Một lần, cô tâm sự về cuộc đời thăng trầm của mình, rằng cô có đứa con đang làm lại cuộc đời tại trường Giáo dục và Dạy nghề Số 5 của lực lượng Thanh niên Xung phong. Hiểu một cách đơn giản, đây là trường cai nghiện do lực lượng Thanh niên Xung phong quản lý. Các thanh niên cai nghiện được đưa lên đây học tập trong 4 năm (sau này chỉ còn 2 năm), và trở về với gia đình.
Cô Lan là một người mẹ tài giỏi, nhanh nhẹn, biết kiếm tiền, biết trước biết sau. Nhưng một đứa con của cô đã sa vào con đường ma tuý, và cô phải gửi con về với ngôi trường này để làm lại cuộc đời.
Biết tôi thích đi đây đó sáng tác, cô bảo tôi: “để tao nói với Trường 5, cô cháu mình lên đó chơi một bữa”. Giai đoạn ấy, tôi được nhạc sĩ Nguyễn Văn Hiên giao cho vị trí chủ nhiệm CLB Sáng Tác Trẻ (tiền thân là CLB Sáng Tác Trẻ Thành Đoàn TP.HCM – ra đời sau năm 1975), nên tôi đồng ý ngay, bởi tôi cũng muốn tổ chức cho CLB của mình đi thực tế sáng tác ở những vùng xa vùng sâu.
Đến ngôi trường của Thanh niên xung phong
Và thời điểm đó là khoảng năm 2006, cô Lan kết nối với anh Huỳnh An Trung – Giám đốc trường Số 5 ở huyện Đak Rlấp (nay đổi thành trường số 1, huyện Tuy Đức) tỉnh Đak Nông. Vài tuần sau, CLB Sáng Tác Trẻ NVH Thanh Niên chúng tôi chính thức được lời mời đến giao lưu tại trường trong 2 ngày.
Tôi không cần mô tả quá chi tiết về khung cảnh, hay cuộc sống của các học viên cai nghiện ở đây. Mà chỉ cần nói với các bạn rằng, chúng tôi được nghỉ trong một ngôi nhà sàn bằng gỗ cũ kỹ của thanh niên xung phong.
Ngôi nhà đó nằm thơ mộng bên hồ Dzoãn Văn, nơi mà nhạc sĩ Thế Hiển đã sáng tác ca khúc Hát trên nông trường xanh . Anh Hiển cũng tham gia đoàn, và chỉ cho tôi con dốc mà anh viết trong đoạn điệp khúc: “Đường mòn dốc cao bao dấu chân người đi qua“. Đấy là con dốc ngay phía trước ngôi nhà sàn này.
Thôi tạm gác bài hát của nhạc sĩ Thế Hiển vào một chuyên đề khác nhé. Tôi trở lại đề tài hôm nay. Đúng là để đưa CLB của mình đi sáng tác, tôi cần phải thực hiện phần ý tưởng âm nhạc, thông qua những điều mà cô Lan đã kể cho tôi về cuộc sống ở những trường cai nghiện.
Và bài hát “Để thấy em không một mình” là ý tưởng mà tôi thực hiện cho chuyến đi này. Phần âm nhạc tôi đã thực hiện gần như hoàn chỉnh. Tuy nhiên, phần ca từ vẫn là những mảnh ghép chưa hoàn chỉnh, và có phần vụn vặt.
Cho đến khi ở ngôi nhà sàn bên hồ Dzoan Văn ấy, tôi thấy có một cồn đất giữa hồ rất đẹp. Ở đó có nhiều cây cỏ dại mọc chen chúc và cùng hướng về phía hấp thụ ánh nắng. Hình ảnh này khiến tôi nghĩ tới những cánh hoa luôn hướng về phía mặt trời, về mục đích lớn hơn của cuộc đời mỗi người. Và sau khi trở về, tôi hoàn thành bài hát không lâu sau đó.
Vài tháng sau, tôi trở lại trường số 5, và hát ca khúc mới này cho các học viên trường trong một buổi giao lưu. Sau khi xuống sân khấu, anh Trung (Giám đốc trường) có trò chuyện với tôi, anh nói rằng có những học viên đã khóc khi nghe bài hát này.
Và sau đó, trường đã trao tặng tôi kỷ niệm chương trong ngày kỷ niệm thành lập trường. Và từ đó đến nay, cứ đến ngày thành lập lực lượng Thanh niên Xung phong (28/3), tôi vẫn được mời đến dự chương trình họp mặt với các anh em lực lượng. Nhiều đồng chí đã chuyển công tác, hoặc ở những vị trí cao hơn. Nhưng họ vẫn nhắc tôi, và trình diễn ca khúc “Để thấy em không một mình” như một bài hát truyền thống của trường 1.
