Ngày ấy, giữa bình nguyên Tây Bắc Chiều tháng tám, dưới ngọn cờ Tân Trào Đoàn quân, nghiêm mình thề quyết thắng Thời khắc ấy đã đến, cho dù đốt cháy dãy núi Trường Sơn, vẫn quyết tiến lên giành độc lập
Miền Nam, chính quyền Nhật buông súng Miền Bắc, những quảng trường reo hò Miền Trung, quốc triều từ ngôi báu Toàn dân ta hân hoan cách mạng tháng tám chiến thắng tưng bừng đất nước đứng trước trang sử mới
Rồi 2 tháng 9 ngôi sao vàng tung bay Bài tuyên ngôn phá tan gông xiềng năm châu Giữa Ba Đình nắng vẫn ấm áp theo lời Bác trước thế giới, vang vọng khắp trên toàn cầu Một Việt Nam mới khai sinh từ đây Ngọn cờ quyền dân tộc nay bắt đầu Khắp thuộc địa toàn nô lệ đứng lên giải phóng cho tự do
Trong đêm nay, Hãy tăng nhịp theo tiếng máy Những giai đoạn cuối công trình Trước khi bình minh bắt đầu Rồi ngày mai, Dưới ngôi sao vàng tung bay Những gương mặt đầy rạng rỡ Trước công trình thế kỷ Người anh em Giữa công trường đầy nắng gió Quyết tâm hoàn thành đêm nay Như lời đã hẹn
Ta đã ước hẹn bằng lời tâm giao Của màu áo C - C - 1 (one) ngày nay Của người kỹ sư kiến trúc xây dựng Trên dàn giáo công trình Việt Nam
Khi đất nước ngày càng nhiều đổi thay Cần bày tay khối óc những thợ xây Và chúng ta đã không ngại ngần Quyết đi tới chưa bao giờ lui
Hoàn thành ngay trong đêm nay Những khu nhà máy hiện đại Hoàn thành ngay trong đêm nay Những ngôi trường của tương lai Hoàn thành ngay trong đêm nay Những cung đường nối chân trời Hoàn thành ngay trong đêm nay Những công trình vượt thế kỷ Với lá cờ dẫn đầu Trong màu áo C-C-1 Việt Nam
Tổng công ty Xây dựng số 1 (Contruction Corporation No.1 – gọi tắt là C.C.1), là một tập đoàn xây dựng đa ngành nghề trong nước, được chuyển đổi từ một doanh nghiệp Nhà nước trực thuộc Bộ Xây Dựng của Việt Nam. C.C.1 được xem là một trong những đơn vị xây dựng hàng đầu cho các dự án mang tầm quốc gia. Xem thông tin về Tổng công ty tại đây
Cuối năm 2024, một người bạn công tác tại Tổng Công ty Xây dựng số 1 (gọi tắt là C.C.1) mời tôi đến gặp tổng giám đốc, để đặt hàng viết một bài hát nhân kỷ niệm 45 năm thành lập. Cũng như nhiều đơn vị trước kia, khi viết bài theo yêu cầu, tôi thường yêu cầu được tham quan trực tiếp đơn vị. Và sau buổi trò chuyện, chúng tôi đã lên kế hoạch tham quan một số dự án lớn mà C.C.1 đang tham gia tại tỉnh Quảng Bình, Tây Nguyên và một phần tuyến đường cao tốc.
Tuy nhiên, một tuần sau, bạn tôi gọi điện báo cuối tuần thủ tướng Phạm Minh Chính sẽ đến làm việc với các đơn vị đang thi công nhà ga T3 của sân bay Tân Sơn Nhất, nơi C.C.1 cũng đang tham gia xây dựng. Và anh mời tôi cùng đến để tham quan kết hợp tìm hiểu.
Chiều hôm ấy, chúng tôi đến nhà ga như kế hoạch. Vì còn ngồn ngang, nên nhà ga T3 chưa có phòng họp riêng, mà cuộc làm việc với thủ tướng phải diễn ra ở không gian mở của tầng 2. Vì vậy, người ta phải sắp xếp hệ thống âm thanh, và cũng vì đó mà chúng tôi có thể nghe rõ những nội dung mà thủ tướng chỉ đạo.
Một trong những lời chỉ đạo của thủ tướng Phạm Minh Chính mà chúng ta thường nghe nhiều lần trên TV, nhưng hôm nay cũng được nhắc lại. Đó là câu “làm ngày làm đêm,…ăn tranh thủ – ngủ khẩn trương…”. Câu nói này bất chợt khiến tôi nảy ra ngay ý tưởng viết bài hát về một công trình làm việc xuyên đêm để kịp tiến độ. Qua đó nêu được tinh thần làm việc trách nhiệm của đơn vị.
Sau khi về, tôi nói với bạn tôi rằng không cần đi tham quan các tỉnh nữa. Và bắt đầu viết sơ lược dàn ý, sau đó điều chỉnh dần bài hát. Đối với tôi, việc đưa những từ ngữ đặc thù chuyên ngành xây dựng vào giai điệu không có gì là khó, thậm chí khá mượt mà. Chẳng hạn như “giàn giáo”; “công trình”; “kỹ sư”… Và tôi cũng đã làm tương tự như trong các ca khúc “Bài ca kỳ nghỉ hồng” (chiến dịch Kỳ nghỉ hồng); hay “Người vẽ nguồn sáng tương lai” (Công ty Tư vấn Xây dựng Điện 2)…
Tựa đề ban đầu mà tôi hài lòng là “Hoàn thành ngay trong đêm nay”. Đây là câu điệp khúc lặp lại trong bài hát, và cũng là cách đặt tựa đề dễ dàng nhắc nhớ cho người nghe. Tuy nhiên, anh bạn tôi thích cụm từ “công trình thế kỷ” trong bài hát hơn. Và anh đề nghị tôi sửa thành “C.C.1 Xây dựng công trình thế kỷ”, chính thức là tựa đề của bài hát kỷ niệm 45 năm thành lập Tổng Công ty Xây dựng Số 1.
Thỉnh thoảng trong các hội diễn văn nghệ quần chúng, tôi thấy không ít tiết mục bộ đội Trường Sơn lại mặc trang phục rằn ri. Có người cho là phản cảm, có người cho rằng “quân phục rằn ri là của bộ đội hiện nay nên diễn được”.
Bản thân nhiều giám khảo cũng lúng túng vì không biết chấm thế nào cho đúng. Vì vậy tôi xin bàn luận một chút để bạn hiểu rõ hơn, có nên hay không khi xây dựng hình tượng bộ đội Trường Sơn mặc quân phục rằn ri trên sân khấu.
.. Tìm hiểu về trang phục rằn ri
Vào thế chiến thứ hai, các chuyên gia quân sự Mỹ đã thiết kế cho lính biệt kích loại trang phục ẩn nấp có tên gọi là Camouflage (nguỵ trang). Họ nghiên cứu từ cách ẩn náu của một loại cá “Peacock Flounder” (Cá bơn chấm xanh) ở vùng biển Hawai. Khi bơi sát đáy, cơ thể chúng đổi màu theo đá hoặc san hô bên dưới. Lúc này chúng như “tàng hình” và khó phát hiện.
Loài cá “Peacock Flounder” tự đổi màu theo đá và cát để nguỵ trang. Nhất là bức ảnh thứ 4, con cá gần như tàng hình.
Chính vì vậy màu sắc rằn ri được thiết kế mô phỏng bề mặt đất đá nơi trận địa chứ không phải màu cây rừng như nhiều người thường nghĩ. Và quân phục rằn ri cũng có nhiều màu cho phù hợp với thổ nhưỡng nơi chiến đấu.
Chẳng hạn, với lực lượng mặt đất và lính dù, rằn ri sẽ gồm xanh lá cây, nâu, trắng, đen. Lực lượng hải cẩu (đặc nhiệm biển) và lực lượng vùng núi tuyết sẽ có màu xanh biển và trắng. Còn lính sa mạc sẽ có màu vàng và nâu. Dần dần, rằn ri trở thành quân phục chiến đấu chung của cả thế giới.
Tuy nhiên, trong giai đoạn Mỹ ngụy, những cuộc đàn áp, bắt bớ… đều mang màu áo lính rằn ri. Điều đó khiến dân chúng kinh sợ. Từ đó rằn ri được xem là biểu tượng của “vũ lực” và “đàn áp”.
Cách ngụy trang của biệt kích Mỹ
…Trong suốt giai đoạn Mỹ ngụy, những cuộc đàn áp, bắt bớ… đều mang màu áo rằn ri. Điều đó khiến dân chúng kinh sợ. Từ đó rằn ri được xem là biểu tượng của “vũ lực” và “đàn áp”.
.. Vậy quân phục bộ độ cụ Hồ mặc màu gì?
Khác với quân phục rằn ri của Mỹ – ngụy, bộ đội Việt Nam dùng quân phục màu xanh cây rừng. Bởi dọc dãi Trường Sơn chúng ta chỉ toàn là rừng phủ xanh đồi núi. Khi hành quân, bộ đội lấy lá cây phủ lên ba lô, nón cối. Khi có động, bộ đội chỉ việc nép cạnh một bụi cây là trực thăng khó có thể phát hiện từ trên cao.
Chính vì vậy bộ đội Bắc Việt đã đi bộ vào Nam qua dãi Trường Sơn suốt bao năm trời mà địch khó phát hiện. Cuối cùng Mỹ phải sử dụng thủ đoạn rải chất độc da cam để cháy vàng hết cây rừng. Mục đích là để nhìn thấy màu xanh áo bộ đội.
Tuy nhiên, điều kỳ diệu là cây này chết thì cây khác mọc lên. Chúng tiếp tục che chở cho bộ đội đến ngày giải phóng. Chính vì vậy, màu xanh trơn của bộ đội còn là biểu tượng của sự “gan dạ”, “bất khuất”, của sự “hiền hòa”, và “che chở”.
Màu quân phục truyền thống của bộ đội Việt Nam
Quân phục màu xanh trơn của bộ đội còn là biểu tượng của sự gan dạ; hiền hòa; và “che chở”.
Sau ngày hòa bình, quân phục rằn ri được đưa vào sử dụng cho một số lực lượng chiến đấu. Trong đó có lực lượng chống Fun Rô; cảnh sát biển; lực lượng trấn át tội phạm; bộ đội biên phòng v.v… Tuy nhiên, màu xanh trơn vẫn là gam chủ đạo của quân đội Việt Nam hiện nay.
.. Vậy dùng trang phục rằn ri sai cách sẽ ra sao?
Trở lại với đề tài ta đang bàn, nếu bạn xây dựng hình tượng bộ đội Trường Sơn trên sân khấu với trang phục rằn ri cầm cờ đỏ sao vàng thì sao? Xin trả lời là người xem không phân biệt được đâu là “ta” đâu là “địch”, đâu là “chính nghĩa” đâu là “hung tàn”.
Một đơn vị Đoàn phường xây dựng kịch bản hội diễn thế này: tiết mục trước là cảnh minh họa bộ đội áo xanh chiến đấu với giặc áo rằn ri. Sang tiết mục sau, thì hai bạn rằn ri vừa rồi để nguyên xi quân phục ra múa bài “Hoa Sen dâng Bác”.
Người xem cảm giác như “địch vừa thắng ta, xông ra cảm ơn Bác”. Một bạn hồn nhiên trả lời rằng “đây là quân phục mượn của bộ đội biên phòng”.
Đúng, đây là quân phục hôm nay, nhưng không phải hôm qua. Còn trong lịch sử, rằn ri là quân phục của chế độ Mỹ ngụy. Cho nên, nếu anh bộ đội mặc quân phục rằn ri, khóc lóc chia tay mẹ lên đường đi B, chắc chắn người xem sẽ bảo: à, đây là một tay chiêu hồi hoặc Việt gian.
Tôi còn nhớ năm 2010, trong chương trình ca nhạc “Đêm huyền thoại” chào mừng 35 năm giải phóng miền Nam, được truyền hình trực tiếp (do một tờ báo lớn ở TP.HCM tổ chức). Chương trình kết thúc bằng tiết mục thời trang bộ đội . Trong đó có các kiểu quần phục xanh và rằn ri cách điệu.
Nếu như tiết mục này tách riêng thì sẽ không có gì để nói. Nhưng vị đạo diễn lại lồng ghép vào cảnh cuối khi xe tăng húc đổ cổng dinh độc lập. Và kết quả trên màn hình là:
Trong không khí tưng bừng ngày 30.4 lịch sử, các cô chân dài với trang phục rằn ri chiếc thấp chiếc cao, õng ẹo bên các anh bộ đội áo xanh. Còn lính ngụy quân phục rằn ri thì hân hoan với cờ đỏ sao vàng. Thậm chí một diễn viên nam “bộ đội” còn vui vẻ kè hai cô người mẫu rằn ri bước ra chung vui ngày giải phóng.
Mẹ tôi sau khi xem xong phải thốt lên: “bộ đội vào giải phóng miền nam để ăn chơi à?”. Hậu quả hôm sau tờ báo đó có một cuộc họp khẩn cấp…
Sân khấu là thế, nó là nơi khái quát hóa hiện thực. Cho nên dù muốn hay không thì tất cả những gì xuất hiện trên sân khấu. Người xem đều nhìn ở góc độ “ý nghĩa”.
Vì thế dù trang phục rằn ri ngày nay là quân phục chiến đấu của bộ đội Việt Nam. Nhưng khi bạn muốn tái hiện bộ đội Trường Sơn, bạn phải hiểu về quân phục lịch sử. Chỉ khi nào bạn diễn những tiết mục không ngày nay, hoặc đặc trưng lực lượng, thì bạn mới có thể sử dụng chính quần áo rằn ri đó.
Này, người bạn thân từ phương xa tới Hãy theo tôi lên đỉnh Kon Plông Nơi rừng hoang thức dậy mùa đông Nhìn mặt trời Rọi hào quang vào thung lũng mây Chiếu cánh hoa sắc màu lung linh Trên mặt hồ Toong Đam huyền thoại Rừng Măng Đen Với câu chuyện anh em Hư truyền qua bao đời Vẫn chưa bao giờ nguôi
Chorus: Mừng ta về đây Và rộng giang vòng tay Cùng người Mơ Nâm Trong tiếng chim rừng xôn xao gọi bầy Người anh em Sắc da dù nơi đâu Khi cùng chung nhịp cầu Hãy nối yêu thương vào nhau Mừng ta về đây
Và, Kèn k'vo vừa như lên tiếng Kết se duyên đất trời bao la Cho tình yêu không còn rời xa Một thời Từng vượt qua đạn mưa bão giông Vẫn hiên ngang mái nhà Kon Pring Bên vườn hồng đẹp xinh bốn mùa Chiều Măng Đen Có anh đào lung linh Trên thảo nguyên mây hồng Cùng thác Đak Ke trào dâng
Cao nguyên Kon Plông là một huyện thuộc tỉnh Kon Tum, nơi đó có thị trấn Măng Đen được xem là Đà Lạt 2 ở Tây nguyên. Tên gốc của thị trấn này là T’Măng Deeng, tức là vùng đất bằng trên đỉnh của Kon Plông theo ngôn ngữ của đồng bào Mơ Nâm sinh sống nơi đây.
Quả thực, về quy mô, nếu so với Đà Lạt, thì chưa thể. Nhưng nếu đánh giá về khí hậu, thì có thể gọi là tương đương. Nhất là sự hoang sơ đến mức, chiều dần xuống, bạn có thể đứng chụp hình với mây ở bất kỳ đâu quanh khi trung tâm. Những thành viên trong đoàn chúng tôi đã rét run vì chủ quan mang mỗi chiếc áo khoác mỏng cho chuyến đi ấy.
Măng Đen cũng có rừng thông với những khu biệt thự đẹp đang xây dựng ngày càng nhiều. Và nếu so sánh hình ảnh này với Đà Lạt, thì tôi cho rằng Măng Đen có phần đẹp hơn. Do những biệt thự ở đỉnh Kon Plông này nằm xen lẫn trong rừng thông, còn ở Đà Lạt thì những biệt thự chỉ nằm trong phố.
Và cũng chính sự lãng mạn hoang sơ ấy, giới trẻ hiện nay đến đây khá nhiều. Với những người sống ở Gia Lai, thì có vẻ thuận tiện hơn. Nhưng với người ở TP.HCM thì di chuyển hơi vất vả với 12 giờ đi xe. Trong khi đó, dự án sân bay Măng Đen vẫn còn trên giấy, thì cách tốt nhất là bạn săn vé máy bay giá rẻ để lên Gia Lai, rồi mua vé xe lên Kon Tum (khoảng 1 giờ đồng hồ), rồi đón xe buýt lên Măng Đen. Ở trên ấy, bạn có thể thuê homestay rất dễ thương, (hoặc biệt thự nếu đi đông), và thuê xe máy đi tham quan rất rẻ.
Giới trẻ thích nhất đến đây để săn mây với những quang cảnh đẹp mê hồn. Ngoài ra họ đi chơi ở những thác Pa Sỹ, thác Đak Ke, hồ Toong Đam… và đặc biệt không quên ghé qua viếng tượng đức mẹ Măng Đen bị cụt tay. (Bạn có thể tìm hiểu thêm về bức tượng ly kỳ này này tại đây)
Trong thời gian chúng tôi tìm hiểu ở Măng Đen, tình cơ có đến một quán cà phê ở khu vực được gọi là “phố đi bộ”. Gia đình chủ quán cũng rất hiếu khách và mời chúng tôi một buổi giao lưu tại quán, với sự tham gia của nhiều người dân cũng như du khách trú tại đây. Buổi giao lưu một mạc với guitar accoustic và những ly coctail đặc biệt do chủ quán thực hiện khiến cho chuyến sáng tác thêm phần đầm ấm.
Đặt ống kính ngắm phía trước, ánh mắt xuyên qua màn đêm đen Nhìn thấu giữa lớp sáng tối, những bóng ma sau bầy thiên nga Nhẹ nhàng từng bước chân men làn sương tiến vào (nhạc dạo) Chặn đường bầy thú hoang, vây mục tiêu sẵn sàng (nhạc dạo) Rồi phút chốc bổng lóe sáng, những chiến binh lao vào hang sâu Bằng những cú đấm sấm sét, những bóng ma đen hiện nguyên thân Chập chờn từng bước chân lê mình xin cúi đầu (nhạc dạo) Sào huyệt bầy sói nâu, từng khiến sóng gió bấy lâu, Giờ im bặt dưới mặt trời (nhạc dạo)
Trên đôi bờ vai vết thương chai bao lần Hiểm nguy chưa hề ngăn bước chân những con người Cài lên quân hàm tên những chiến binh cơ động Làm lá chắn cho cuộc sống yên bình hôm nay (nhạc dạo)
Ngày đất nước sắp thống nhất, lúc Bắc Nam hai miền cam go Cuộc chiến đấu quyết chiến thắng, đã phá tan muôn ngàn âm mưu Chặn thù hèn kế sâu cho hậu phương vững bền (nhạc dạo) Vẹn toàn từng tuyến sau cho tiền phương vững vàng (nhạc dạo) Rồi lúc chấm dứt tiếng súng, đất nước chung vui ngày sang trang Lại đứng trước thách thức mới, những bóng ma điên cuồng sinh ra Hằn học ngầm phá tan nơi bình yên xóm làng (nhạc dạo) Tựa một bầy thú hoang, ngầm cắn phá nát quê hương Vừa vươn mình dưới mặt trời (nhạc dạo)
Nên bao người con khắp nơi trên ba miền Tạm chia tay cuộc vui, khoác lên vai quân hàm Luyện cho da đồng gan sắt binh đao thao trường Làm lá chắn cho cuộc sống yên bình hôm nay (nhạc dạo)
Rồi vẫn những vóc dáng ấy trước gió mưa căng mình đêm nay Làm những chiếc lá chắn thép đứng trước phong ba cùng anh em Cùng vượt mùa bão giông, qua từng cơn lũ tràn (nhạc dạo) Nhường từng phần nước trong, nhường chiếu ấm giữa đêm giông Nhường nhau từng tấm lòng (nhạc dạo) Vinh quang dành cho những chiến binh cơ động Vì nhân dân xả thân trước gian lao không màng Xin nghiêng mình bên những hy sinh âm thầm Làm lá chắn cho cuộc sống yên bình hôm nay. (nhạc dạo) Làm lá chắn cho cuộc sống yên bình hôm nay
Giữa cuộc đời nào ai đâu biết tên anh Người chiến sĩ, hóa thân trong mỗi con người. Giữa trắng đen mấy phen nằm gai nếm mật. Để chiến đấu cho muôn vạn người sống yên vui. Khi tổ quốc chưa yên bao giờ? Những con người mật danh ngoại tuyến hôm nay. Vẫn âm thầm tuổi xuân dâng hiến quê hương.
Chorus: Người chiến sĩ tình báo trên bao mặt trận chông gai. Với mỗi chiến công là thêm da sắt, gan đồng. Vạch trần bao âm mưu điên cuồng. Bằng dũng khí kiên trung. Bằng ý chí, bằng lời nguyện ước non sông. Và đã có xương máu biết bao con người như anh. Đất nước đứng lên cùng ghi danh trước quân kỳ. Vì nhân dân quên mình. Vì tổ quốc hy sinh. Nguyện ước ấy vẹn toàn cho đến hôm nay. Và mãi ghi trong cuộc đời.
Hãy đến nơi đây, để nghe câu chuyện nhỏ Về vùng Gò năm xưa, là những luống rau thưa Vượt qua những thăng trầm, từng mảnh vườn sinh sôi Lộc non khẽ đâm chồi, ươm nụ vàng muôn nơi. Bến Cát sông xưa, giờ lối đi rộng mở Con đường chiều Quang Trung Dọc ngang phố đông vui Gò Vấp nắng ban chiều, dừng mọi điều lo âu Từng đôi ngắm phố phường, mơ chuyện ngày uyên ương
Chorus: Em có nhớ con đường ngày nào còn nhấp nhô phơi mình trong nắng mưa Nay là những quảng trường xinh đẹp sáng lung linh khi đêm về Biết bao trái tim cùng đồng hành và nghĩ suy chung một niềm ước mơ Bao lần đổi thay để chuyển mình. Bao lần nói không với ngại ngần Kết nên những câu chuyện, về vùng Gò hôm nay.
Vẫn dáng quen xưa, Gò Vấp sông Vàm Thuật Trên đồng diều hôm qua, vườn hoa đã lên bông Điểm tô những công trình, mang hình hài mai sau Vừa xong những nhịp cầu, nối liền từ muôn nơi. Giáo án tương lai vừa viết lên bục giảng Nơi trường học khang trang, vừa xây mới hôm qua Ngoài kia những khu nhà, đang dọn về hôm nay Để thay những gam màu của nhọc nhằn năm xưa.
Chuyện vùng Gò hôm nay là bài hát cổ động về Quận Gò Vấp được viết vào năm 2021. Tôi sáng tác ca khúc này theo lời đề nghị của đồng chí Chủ tịch UBND Quận Gò Vấp. Bản ghi âm do tôi cùng ca sĩ Nhật Thanh thực hiện.
Nhạc sĩ Xuân Nghĩa và ca sĩ Nhật Thanh trong buổi ghi hình bài hát “Chuyện vùng Gò hôm nay” tại sân Golf Tân Sơn Nhất
Với sức trẻ và tiên phong Bằng nhiệt huyết chính trái tim mình Muốn góp sức với đôi tay Xây cuộc đời ngày mai tươi sáng Kìa quận 6 đến hôm nay Đã vươn mình từ những tầm cao Những công trình tuổi thanh niên Đồng hành từ trong khó khăn Bên nhau trong từng nhịp bước Chặng đường mới dẫu phong ba, Vẫn không màng ngại khó vượt qua Vẫn tin rằng một ngày mai Tuổi trẻ quận Sáu chúng ta Xứng đáng với lá cờ đầu.
Tiếng reo hò ngày hôm qua Từng ghi dấu chiến tích Hố Bần Vẫn thôi thúc lớp thanh niên Quyết đi đầu dựng xây kiến thiết Từ Bình Phú đến Phú Lâm Những công trình rực sáng tầm cao Những con đường về Bình Tây Hoà nhịp cùng bao chuyến xe Đưa bao chuyến hàng muôn hướng Chặng đường mới dẫu phong ba Vẫn không màng ngại khó vượt qua Vẫn tin rằng một ngày mai Tuổi trẻ quận 6 chúng ta Xứng đáng lá cờ tiên phong.
Tiếng hát tuổi trẻ Quận 6 là bài hát về quận 6 được viết vào năm 2009. Khi đó, đồng chí Hứa Phương Tuấn – một cán bộ của Mặt trận tổ quốc Quận 6 – đã gọi điện cho tôi, hẹn gặp và đặt vấn đề với tôi để viết một bài hát cho Quận 6.
Tôi nhận lời, và thực hiện bài hát này trong một thời gian ngắn (khoảng 1 tháng) với các thông tin do đồng chí Tuấn cung cấp. Đến tháng 6/2009, thì bài hát hoàn thành. Sau đó, tôi nhờ nhạc sĩ Đinh Quang Minh thực hiện bản phối âm, và nhóm Giai Điệu Xanh (nhóm hát bài Đến Với con người Việt Nam tôi) thực hiện phần ghi âm.
Sau khi đồng chí Tuấn đưa bản ghi âm bài hát về quận 6, tôi không ngờ rằng đến 10 năm sau, ca khúc này vẫn tiếp tục vang lên ở các hội diễn của Quận, và trong các hoạt động tình nguyện của đoàn thanh niên cơ sở.
Một cuộc thi với chủ đề bài hát Tiếng hát tuổi trẻ quận 6 năm 2017