Thẻ: thanh niên

  • Ngọn cờ tháng tám

    Ngọn cờ tháng tám

    Lời bài hát:

    NGỌN CỜ THÁNG TÁM

    Sáng tác: Xuân Nghĩa

    Ngày ấy, giữa bình nguyên Tây Bắc
    Chiều tháng tám, dưới ngọn cờ Tân Trào
    Đoàn quân, nghiêm mình thề quyết thắng
    Thời khắc ấy đã đến,
    cho dù đốt cháy dãy núi Trường Sơn,
    vẫn quyết tiến lên giành độc lập   

    Miền Nam, chính quyền Nhật buông súng
    Miền Bắc, những quảng trường reo hò
    Miền Trung, quốc triều từ ngôi báu
    Toàn dân ta hân hoan cách mạng tháng tám chiến thắng 
    tưng bừng đất nước đứng trước trang sử mới

    Rồi 2 tháng 9 ngôi sao vàng tung bay
    Bài tuyên ngôn phá tan gông xiềng năm châu 
    Giữa Ba Đình nắng vẫn ấm áp theo lời Bác trước thế giới,
    vang vọng khắp trên toàn cầu 
    Một Việt Nam mới khai sinh từ đây
    Ngọn cờ quyền dân tộc nay bắt đầu
    Khắp thuộc địa toàn nô lệ đứng lên giải phóng cho tự do

    Nghe demo:

  • Trang phục rằn ri trong hội diễn nên thể hiện thế nào?

    Trang phục rằn ri trong hội diễn nên thể hiện thế nào?

    Thỉnh thoảng trong các hội diễn văn nghệ quần chúng, tôi thấy không ít tiết mục bộ đội Trường Sơn lại mặc trang phục rằn ri. Có người cho là phản cảm, có người cho rằng “quân phục rằn ri là của bộ đội hiện nay nên diễn được”.

    Bản thân nhiều giám khảo cũng lúng túng vì không biết chấm thế nào cho đúng. Vì vậy tôi xin bàn luận một chút để bạn hiểu rõ hơn, có nên hay không khi xây dựng hình tượng bộ đội Trường Sơn mặc quân phục rằn ri trên sân khấu.

    .. Tìm hiểu về trang phục rằn ri


    Vào thế chiến thứ hai, các chuyên gia quân sự Mỹ đã thiết kế cho lính biệt kích loại trang phục ẩn nấp có tên gọi là Camouflage (nguỵ trang). Họ nghiên cứu từ cách ẩn náu của một loại cá “Peacock Flounder” (Cá bơn chấm xanh) ở vùng biển Hawai. Khi bơi sát đáy, cơ thể chúng đổi màu theo đá hoặc san hô bên dưới. Lúc này chúng như “tàng hình” và khó phát hiện.

    cá Peacock Flounder, tạo nên ý tưởng về trang phục rằn ri ngày nay
    Loài cá “Peacock Flounder” tự đổi màu theo đá và cát để nguỵ trang. Nhất là bức ảnh thứ 4, con cá gần như tàng hình.

    Chính vì vậy màu sắc rằn ri được thiết kế mô phỏng bề mặt đất đá nơi trận địa chứ không phải màu cây rừng như nhiều người thường nghĩ. Và quân phục rằn ri cũng có nhiều màu cho phù hợp với thổ nhưỡng nơi chiến đấu.

    Chẳng hạn, với lực lượng mặt đất và lính dù, rằn ri sẽ gồm xanh lá cây, nâu, trắng, đen. Lực lượng hải cẩu (đặc nhiệm biển) và lực lượng vùng núi tuyết sẽ có màu xanh biển và trắng. Còn lính sa mạc sẽ có màu vàng và nâu. Dần dần, rằn ri trở thành quân phục chiến đấu chung của cả thế giới.

    Tuy nhiên, trong giai đoạn Mỹ ngụy, những cuộc đàn áp, bắt bớ… đều mang màu áo lính rằn ri. Điều đó khiến dân chúng kinh sợ. Từ đó rằn ri được xem là biểu tượng của “vũ lực” và “đàn áp”.

    Cách ngụy trang của biệt kích Mỹ
    Cách ngụy trang của biệt kích Mỹ

    …Trong suốt giai đoạn Mỹ ngụy, những cuộc đàn áp, bắt bớ… đều mang màu áo rằn ri. Điều đó khiến dân chúng kinh sợ. Từ đó rằn ri được xem là biểu tượng của “vũ lực” và “đàn áp”.

    .. Vậy quân phục bộ độ cụ Hồ mặc màu gì?


    Khác với quân phục rằn ri của Mỹ – ngụy, bộ đội Việt Nam dùng quân phục màu xanh cây rừng. Bởi dọc dãi Trường Sơn chúng ta chỉ toàn là rừng phủ xanh đồi núi. Khi hành quân, bộ đội lấy lá cây phủ lên ba lô, nón cối. Khi có động, bộ đội chỉ việc nép cạnh một bụi cây là trực thăng khó có thể phát hiện từ trên cao.

    Chính vì vậy bộ đội Bắc Việt đã đi bộ vào Nam qua dãi Trường Sơn suốt bao năm trời mà địch khó phát hiện. Cuối cùng Mỹ phải sử dụng thủ đoạn rải chất độc da cam để cháy vàng hết cây rừng. Mục đích là để nhìn thấy màu xanh áo bộ đội.

    Tuy nhiên, điều kỳ diệu là cây này chết thì cây khác mọc lên. Chúng tiếp tục che chở cho bộ đội đến ngày giải phóng. Chính vì vậy, màu xanh trơn của bộ đội còn là biểu tượng của sự “gan dạ”, “bất khuất”, của sự “hiền hòa”, và “che chở”.

    trang phục của bộ đội Việt Nam mau xanh chứ không phải rằn ri
    Màu quân phục truyền thống của bộ đội Việt Nam

    Quân phục màu xanh trơn của bộ đội còn là biểu tượng của sự gan dạ; hiền hòa; và “che chở”.

    Sau ngày hòa bình, quân phục rằn ri được đưa vào sử dụng cho một số lực lượng chiến đấu. Trong đó có lực lượng chống Fun Rô; cảnh sát biển; lực lượng trấn át tội phạm; bộ đội biên phòng v.v… Tuy nhiên, màu xanh trơn vẫn là gam chủ đạo của quân đội Việt Nam hiện nay.

    .. Vậy dùng trang phục rằn ri sai cách sẽ ra sao?


    Trở lại với đề tài ta đang bàn, nếu bạn xây dựng hình tượng bộ đội Trường Sơn trên sân khấu với trang phục rằn ri cầm cờ đỏ sao vàng thì sao? Xin trả lời là người xem không phân biệt được đâu là “ta” đâu là “địch”, đâu là “chính nghĩa” đâu là “hung tàn”.

    Một đơn vị Đoàn phường xây dựng kịch bản hội diễn thế này: tiết mục trước là cảnh minh họa bộ đội áo xanh chiến đấu với giặc áo rằn ri. Sang tiết mục sau, thì hai bạn rằn ri vừa rồi để nguyên xi quân phục ra múa bài “Hoa Sen dâng Bác”.

    Người xem cảm giác như “địch vừa thắng ta, xông ra cảm ơn Bác”. Một bạn hồn nhiên trả lời rằng “đây là quân phục mượn của bộ đội biên phòng”.

    Đúng, đây là quân phục hôm nay, nhưng không phải hôm qua. Còn trong lịch sử, rằn ri là quân phục của chế độ Mỹ ngụy. Cho nên, nếu anh bộ đội mặc quân phục rằn ri, khóc lóc chia tay mẹ lên đường đi B, chắc chắn người xem sẽ bảo: à, đây là một tay chiêu hồi hoặc Việt gian.

    Tôi còn nhớ năm 2010, trong chương trình ca nhạc “Đêm huyền thoại” chào mừng 35 năm giải phóng miền Nam, được truyền hình trực tiếp (do một tờ báo lớn ở TP.HCM tổ chức). Chương trình kết thúc bằng tiết mục thời trang bộ đội . Trong đó có các kiểu quần phục xanh và rằn ri cách điệu.

    Nếu như tiết mục này tách riêng thì sẽ không có gì để nói. Nhưng vị đạo diễn lại lồng ghép vào cảnh cuối khi xe tăng húc đổ cổng dinh độc lập. Và kết quả trên màn hình là:

    Trong không khí tưng bừng ngày 30.4 lịch sử, các cô chân dài với trang phục rằn ri chiếc thấp chiếc cao, õng ẹo bên các anh bộ đội áo xanh. Còn lính ngụy quân phục rằn ri thì hân hoan với cờ đỏ sao vàng. Thậm chí một diễn viên nam “bộ đội” còn vui vẻ kè hai cô người mẫu rằn ri bước ra chung vui ngày giải phóng.

    Mẹ tôi sau khi xem xong phải thốt lên: “bộ đội vào giải phóng miền nam để ăn chơi à?”. Hậu quả hôm sau tờ báo đó có một cuộc họp khẩn cấp…

    Sân khấu là thế, nó là nơi khái quát hóa hiện thực. Cho nên dù muốn hay không thì tất cả những gì xuất hiện trên sân khấu. Người xem đều nhìn ở góc độ “ý nghĩa”.

    Vì thế dù trang phục rằn ri ngày nay là quân phục chiến đấu của bộ đội Việt Nam. Nhưng khi bạn muốn tái hiện bộ đội Trường Sơn, bạn phải hiểu về quân phục lịch sử. Chỉ khi nào bạn diễn những tiết mục không ngày nay, hoặc đặc trưng lực lượng, thì bạn mới có thể sử dụng chính quần áo rằn ri đó.

  • Chiến sĩ sao vuông quận 8

    Chiến sĩ sao vuông quận 8

    .. Lời bài hát (Lyric)

    Sáng tác: Xuân Nghĩa
    Quận đội quận 8 chúng tôi, 
    những người lính trẻ trên thành phố Bác
    Cùng mang màu xanh hiền hoà,
    của vùng đất với những con kênh đào
    Màu xanh bình yên đất nước,
    màu xanh lá chắn vững cho hậu phương
    Màu xanh niềm tin phía trước,
    màu xanh tiếp bước những nơi tuyến đầu
    Quận đội quận 8 chúng tôi, 
    những người lính trẻ bên dòng kênh đôi
    Cầu Y du kích năm xưa,
    trường ca bất khuất tháng năm oanh liệt
    Giờ đây cùng nhau tiếp sức,
    luyện rèn trí thức vững tin ngày mai
    Dù cho còn nhiều chông gai,
    bên tâm vững bước đi không ngại ngần.
    Chorus: 
    Và tôi, vẫn lên ca tuần tra sớm khuya
    Vẫn song hành cùng anh em tuyến đầu
    Vẫn phiên trực ngày đêm nơi xóm chiều
    Và tôi, người chiến sĩ dân quân tự vệ
    Một lòng với sao vuông trên đầu
    Vì thành phố yên bình,
    vì quận 8 phồn vinh.

    .. Nghe bài hát



    .. Hoàn cảnh sáng tác


    Chiến sĩ sao vuông quận 8 là một trong những đề tài đặt hàng bài hát về dân quân tự vệ, mà tôi viết trong năm 2022. Bài hát này được thực hiện theo lời đề nghị của Ban chỉ huy quân sự quận 8.

    Tuy cũng là địa bàn không xa lạ gì tại Sài Gòn, nhưng tôi vẫn phải mất gần nửa tháng để đọc và tìm hiểu từ một quyển tài liệu lịch sử đảng bộ của quận này.

    Tựa đề ban đầu của ca khúc về dân quân tự vệ này là Quận đội Quận 8 chúng tôi. Tuy nhiên, các anh em ban chỉ huy quận sự quận đã đề nghị sửa thành Chiến sĩ sao vuông quận 8. Trong đó, Chữ Sao vuông (ngôi sao trong hình vuông trên mũ quân trang) là một từ ẩn dụ dùng để chỉ các chiến sĩ dân quân tự vệ.

    dân quan tự vệ bài hát chiến sĩ sao vuông quận 8
    Màn biểu diễn đối kháng của của các chiến sĩ dân quân tự vệ tại Hội thao quốc phòng Quận 8 – 2023.

  • Tiếng hát sức trẻ Sagry

    Tiếng hát sức trẻ Sagry

    .. Lời bài hát

    Sáng tác: Xuân Nghĩa
    Cất tiếng hát với nông trường
    Nơi có những trái tim hồng,
    đang ươm xanh bao nhiêu ước mong
    Tiếng hát ấy sẽ không ngừng
    Khi đất nước vẫn đang cần
    Bao đôi tay chung nhau đắp xây
    Bằng nụ cười ngày hôm qua
    Và nụ cười ngày hôm nay
    Đi qua bao phong ba bão giông
    Sức sống ấy vẫn căng tràn
    Với khối óc những con người
    đã tiếp bước với bao thời gian
    Chorus:
    Từ cánh đồng hoang
    tuổi trẻ Sagri đã xây nên bao nông trang hiện đại
    Để góp màu xanh,
    thay cho cuộc đời
    bằng nguồn sống mới
    Cùng hát bài ca
    Tuổi trẻ Sagri
    bằng bao khát khao vươn ra biển rộng
    Của sức trẻ Sagri đang chung một lòng
    Vì thành phố tương lai.

    .. Nghe nhạc



  • Tiếng hát tuổi trẻ quận 6

    Tiếng hát tuổi trẻ quận 6

    Lời bài hát

    Sáng tác: Xuân Nghĩa
    Với sức trẻ và tiên phong
    Bằng nhiệt huyết chính trái tim mình
    Muốn góp sức với đôi tay
    Xây cuộc đời ngày mai tươi sáng
    Kìa quận 6 đến hôm nay
    Đã vươn mình từ những tầm cao
    Những công trình tuổi thanh niên
    Đồng hành từ trong khó khăn
    Bên nhau trong từng nhịp bước
    Chặng đường mới dẫu phong ba,
    Vẫn không màng ngại khó vượt qua
    Vẫn tin rằng một ngày mai
    Tuổi trẻ quận Sáu chúng ta
    Xứng đáng với lá cờ đầu.
    Tiếng reo hò ngày hôm qua
    Từng ghi dấu chiến tích Hố Bần
    Vẫn thôi thúc lớp thanh niên
    Quyết đi đầu dựng xây kiến thiết
    Từ Bình Phú đến Phú Lâm
    Những công trình rực sáng tầm cao
    Những con đường về Bình Tây
    Hoà nhịp cùng bao chuyến xe
    Đưa bao chuyến hàng muôn hướng
    Chặng đường mới dẫu phong ba
    Vẫn không màng ngại khó vượt qua
    Vẫn tin rằng một ngày mai
    Tuổi trẻ quận 6 chúng ta
    Xứng đáng lá cờ tiên phong.

    Nghe nhạc

    Click here:

    Giới thiệu

    Tiếng hát tuổi trẻ Quận 6 là bài hát về quận 6 được viết vào năm 2009. Khi đó, đồng chí Hứa Phương Tuấn – một cán bộ của Mặt trận tổ quốc Quận 6 – đã gọi điện cho tôi, hẹn gặp và đặt vấn đề với tôi để viết một bài hát cho Quận 6.

    Tôi nhận lời, và thực hiện bài hát này trong một thời gian ngắn (khoảng 1 tháng) với các thông tin do đồng chí Tuấn cung cấp. Đến tháng 6/2009, thì bài hát hoàn thành. Sau đó, tôi nhờ nhạc sĩ Đinh Quang Minh thực hiện bản phối âm, và nhóm Giai Điệu Xanh (nhóm hát bài Đến Với con người Việt Nam tôi) thực hiện phần ghi âm.

    Sau khi đồng chí Tuấn đưa bản ghi âm bài hát về quận 6, tôi không ngờ rằng đến 10 năm sau, ca khúc này vẫn tiếp tục vang lên ở các hội diễn của Quận, và trong các hoạt động tình nguyện của đoàn thanh niên cơ sở.

    Chủ đề cuộc thi tiếng hát tuổi trẻ quận 6 năm 2017
    Một cuộc thi với chủ đề bài hát Tiếng hát tuổi trẻ quận 6 năm 2017

  • Để thấy em không một mình

    Để thấy em không một mình

    Lời bài hát

    Sáng tác: Xuân Nghĩa
    Em hãy đón từng giấc mơ, giấc mơ bình yên như mọi người
    Đôi khi bầu trời có nắng mưa. Cuộc đời ngàn bàn tay đón đưa
    Giờ đây em hãy bước ra ngoài, ngắm lại mình dưới ánh nắng
    Lắng nghe nụ cười vẫn đến thăm, để thấy em không một mình.
    Em hãy sống bằng trái tim, trái tim ngày xưa luôn mỉm cười
    Luôn tin rằng rồi nắng sẽ lên, rằng cuộc đời ai cũng có tên
    Nhìn xem ngoài kia cuối chân đồi, những hạt mầm thiếu ánh nắng
    Vẫn vươn mình dậy theo tháng năm, để hướng ra nơi mặt trời.
    Chorus: 
    (huh huh huh huh huh huh
    hah hah hah hah hah hah)
    Và còn tình yêu lung linh đang tỏa sáng nơi cuối con đường
    Chờ đợi em mai đây khi nào vết thương xưa hóa thành tia nắng
    Chiếu rọi vào thung lũng sâu
    Lúc ấy con sông thức dậy mùa đông
    Lúc ấy cánh đồng hoang sẽ vươn mầm
    Là lúc con tim em khóc nỗi vui đầu tiên.
    Lau nước mắt và đứng lên, bước đi và ung dung mỉm cười
    Lo âu nào rồi cũng sẽ qua, nhọc nhằn rồi đây cũng cách xa
    Ngày mai bừng lên cuối chân trời, những ngọn chồi dưới ánh nắng
    Lắng nghe nụ cười em đến thăm, Để thấy không ai một mình.

    Nghe nhạc

    Click here

    Hoàn cảnh sáng tác

    Xem tiếp…

    Từ một người mẹ có con cai nghiện

    Trở lại câu chuyện bài hát Đến với con người Việt nam tôi chính thức được biết đến (sau những năm 2001) tại Nhà văn hoá Thanh niên TP.HCM thông qua sự biểu diễn của CLB GIai điệu xanh. Bài hát về quốc thể lúc ấy lan truyền nhanh tới mức tên ca khúc được biết đến trước cả tên tôi.

    Điển hình là cô Lan (dân NVH Thanh Niên lúc bấy giờ gọi là má Lan – chủ một cửa hàng bách hoá trang phục thanh niên bên trong NVH Thanh Niên), cũng copy bản audio bài hát ấy, đưa vào các đĩa nhạc sao chép để bán, khi chưa biết mặt tôi.

    Một hôm, tôi ghé quầy bách hoá của cô Lan, chỉ vào chiếc đĩa cô đang bán, với giọng ra ý khoe: bài hát này là cháu sáng tác đó cô! Cô Lan ngớ người: “thiệt không mày, đưa chứng minh nhân dân tao coi”. Tôi cười và lấy CMND đưa cô xem, mặc dù thừa biết thông tin đó chẳng chứng minh gì, có chăng thì chỉ chứng minh tôi đúng là thằng Xuân Nghĩa, thế thôi. Nhưng cô Lan cầm CMND, nhìn tới nhìn lui mặt tôi, rồi nói: không ngờ thằng trẻ như mày mà viết (bài hát) được vậy.

    Từ đó, cô Lan khá ưu ái tôi. Hễ tôi cần chiếc cà vạt, hay chiếc áo đoàn, hoặc bất kỳ thứ gì cửa hàng cô có, tôi đều được… tặng miễn phí, kèm thêm ly cà phê đá nếu có thời gian trò chuyện với cô!

    Một lần, cô tâm sự về cuộc đời thăng trầm của mình, rằng cô có đứa con đang làm lại cuộc đời tại trường Giáo dục và Dạy nghề Số 5 của lực lượng Thanh niên Xung phong. Hiểu một cách đơn giản, đây là trường cai nghiện do lực lượng Thanh niên Xung phong quản lý. Các thanh niên cai nghiện được đưa lên đây học tập trong 4 năm (sau này chỉ còn 2 năm), và trở về với gia đình.

    Cô Lan là một người mẹ tài giỏi, nhanh nhẹn, biết kiếm tiền, biết trước biết sau. Nhưng một đứa con của cô đã sa vào con đường ma tuý, và cô phải gửi con về với ngôi trường này để làm lại cuộc đời.

    Biết tôi thích đi đây đó sáng tác, cô bảo tôi: “để tao nói với Trường 5, cô cháu mình lên đó chơi một bữa”. Giai đoạn ấy, tôi được nhạc sĩ Nguyễn Văn Hiên giao cho vị trí chủ nhiệm CLB Sáng Tác Trẻ (tiền thân là CLB Sáng Tác Trẻ Thành Đoàn TP.HCM – ra đời sau năm 1975), nên tôi đồng ý ngay, bởi tôi cũng muốn tổ chức cho CLB của mình đi thực tế sáng tác ở những vùng xa vùng sâu.

    Đến ngôi trường của Thanh niên xung phong

    Và thời điểm đó là khoảng năm 2006, cô Lan kết nối với anh Huỳnh An Trung – Giám đốc trường Số 5 ở huyện Đak Rlấp (nay đổi thành trường số 1, huyện Tuy Đức) tỉnh Đak Nông. Vài tuần sau, CLB Sáng Tác Trẻ NVH Thanh Niên chúng tôi chính thức được lời mời đến giao lưu tại trường trong 2 ngày.

    Tôi không cần mô tả quá chi tiết về khung cảnh, hay cuộc sống của các học viên cai nghiện ở đây. Mà chỉ cần nói với các bạn rằng, chúng tôi được nghỉ trong một ngôi nhà sàn bằng gỗ cũ kỹ của thanh niên xung phong.

    Ngôi nhà đó nằm thơ mộng bên hồ Dzoãn Văn, nơi mà nhạc sĩ Thế Hiển đã sáng tác ca khúc Hát trên nông trường xanh . Anh Hiển cũng tham gia đoàn, và chỉ cho tôi con dốc mà anh viết trong đoạn điệp khúc: “Đường mòn dốc cao bao dấu chân người đi qua“. Đấy là con dốc ngay phía trước ngôi nhà sàn này.

    Thôi tạm gác bài hát của nhạc sĩ Thế Hiển vào một chuyên đề khác nhé. Tôi trở lại đề tài hôm nay. Đúng là để đưa CLB của mình đi sáng tác, tôi cần phải thực hiện phần ý tưởng âm nhạc, thông qua những điều mà cô Lan đã kể cho tôi về cuộc sống ở những trường cai nghiện.

    Và bài hát “Để thấy em không một mình” là ý tưởng mà tôi thực hiện cho chuyến đi này. Phần âm nhạc tôi đã thực hiện gần như hoàn chỉnh. Tuy nhiên, phần ca từ vẫn là những mảnh ghép chưa hoàn chỉnh, và có phần vụn vặt.

    Cho đến khi ở ngôi nhà sàn bên hồ Dzoan Văn ấy, tôi thấy có một cồn đất giữa hồ rất đẹp. Ở đó có nhiều cây cỏ dại mọc chen chúc và cùng hướng về phía hấp thụ ánh nắng. Hình ảnh này khiến tôi nghĩ tới những cánh hoa luôn hướng về phía mặt trời, về mục đích lớn hơn của cuộc đời mỗi người. Và sau khi trở về, tôi hoàn thành bài hát không lâu sau đó.

    Vài tháng sau, tôi trở lại trường số 5, và hát ca khúc mới này cho các học viên trường trong một buổi giao lưu. Sau khi xuống sân khấu, anh Trung (Giám đốc trường) có trò chuyện với tôi, anh nói rằng có những học viên đã khóc khi nghe bài hát này.

    Và sau đó, trường đã trao tặng tôi kỷ niệm chương trong ngày kỷ niệm thành lập trường. Và từ đó đến nay, cứ đến ngày thành lập lực lượng Thanh niên Xung phong (28/3), tôi vẫn được mời đến dự chương trình họp mặt với các anh em lực lượng. Nhiều đồng chí đã chuyển công tác, hoặc ở những vị trí cao hơn. Nhưng họ vẫn nhắc tôi, và trình diễn ca khúc “Để thấy em không một mình” như một bài hát truyền thống của trường 1.

  • Cùng dưới nắng phương đông

    Cùng dưới nắng phương đông

    Lời bài hát

    Sáng tác: Xuân Nghĩa
    Một vòng tròn nối cánh tay nhau
    Một ngọn đuốc thắp sáng lên cho hòa bình
    Một đàn chim tung cánh
    Cho ước mơ bay vào không gian
    Và trên cao lung linh giữa bầu trời
    Một vì sao đang giang tay đón chào
    Một nụ cười đầy khát khao
    Về một thế giới đầy ước mơ.
    Bạn bè đã đến hôm nay
    Vòng quay thân ái đến cho mọi người
    Một vì sao năm cánh
    Mang tiếng nói chung từ muôn nơi
    Và trên cao nguyên xanh ngát bầu trời
    Về miền trung du biển khơi sóng trào
    Một dòng người nối cánh tay nhau
    Về trong tiếng hát yêu thương cho hòa bình.
    Chorus:
    SEA Games SEA Games
    Việt Nam xin đón chào
    Ước muốn dưới ánh nắng phương Đông
    Một hành tinh vang tiếng cười
    Tôi và anh, giờ chung một hướng
    Hỡi những cánh chim bay
    Vượt lên phía trước
    Đón nắng ấm ban mai
    Cùng đón những trái tim mê say
    Đón thế giới hôm nay
    Và đón cánh tay bạn bè.

    Nghe nhạc

    Click here

    Hoàn cảnh sáng tác

    Hẳn không ít bạn còn nhớ vào năm 2003, lần đầu tiên Việt Nam đăng cai tổ chức đại hội thể thao SEA Games 23. Lúc đó, có một ca khúc mang tên Cùng dưới nắng phương đông xuất hiện trong cuộc thi tiếng hát truyền hình TP.HCM, đem lại vinh quang cho nữ ca sĩ Hồ Bích Ngọc năm ấy. Sau đó, ca khúc về kỳ đại hội thể thao Đông Nam Á này được xuất hiện liên tục và được một tờ báo đánh giá là ca khúc xếp hạng thứ 2 về tỷ lệ được hát nhiều trong kỳ SEA Games năm ấy (chỉ sau bài hát chính thức Vì một thế giới ngày mai).
    (Xem chi tiết…)

    Từ bài hát “Tự Nguyện” nhịp 4/4

    Trở lại khoảng những năm đầu 2000, khi Câu lạc bộ Giai điệu xanh và bài Đến với con người Việt Nam tôi được biết đến trong bài viết trước (xem tại đây), tôi cũng có nhiều hoạt động gắn bó với nhóm này. Một hôm, anh Hồng Phúc (chủ nhiệm CLB Giai điệu xanh) gọi cho tôi, nhờ dựng giúp cho nhóm bài hát Tự nguyện để trình bày trong 1 chương trình chính trị tại Nhà văn hoá Thanh niên. Ca khúc Tự nguyện thì ca sĩ nào cũng biết. Nhưng cái khó ở đây là bản phối âm (không rõ lý do gì) đã được thực hiện trên nhịp 4/4, thay vì 2/4 như nguyên tác của nhạc sĩ Trương Quốc Khánh. Bạn cứ hình dung, cuối mỗi câu hát, ca sĩ sẽ phải ngân dài 3 phách, khiến bản nhạc trở nên lê thê, mệt mỏi.
    Trong khi đó, ngày biểu diễn đã sát nút, không còn thời gian để phối lại, nên anh Phúc phải nhờ đến tôi xử lý. Sau khi nghe xong, tôi quyết định lấp vào những trường độ lê thê đó, bằng những câu nhạc feeling như trong dòng nhạc Soul trên thế giới. Và những câu feeling đó, luôn có giai điệu cao hơn giai điệu chính của bài, đòi hỏi một giọng nữ sáng, khỏe, tầm cữ rộng và cao. Lúc đó, Hồ Bích Ngọc – một sinh viên nhạc viện TP.HCM và cũng là thành viên Giai điệu xanh – được xem là giọng ca sáng giá cho nhiệm vụ này.

    Sau khi nghe Hồ Bích Ngọc thể hiện những đoạn feeling mới, tôi cảm thấy như nổi gai óc, bởi âm sắc trong vắt, được thể hiện bằng giọng thật chứ không hề dùng kỹ thuật giọng gió. Buổi biểu diễn thành công, bài hát Tự Nguyện nhịp 4/4 được trình diễn một cách độc đáo qua đoạn feeling mà Hồ Bích Ngọc thể hiện. Cả tôi và anh Phúc đều gật đầu: Hay và lạ!

    Từ đây, tôi bắt đầu tự hỏi, vì sao những giọng ca đầy nội lực như vậy lại không nổi tiếng so với nhiều chất giọng mà với tôi chỉ đáng tầm hát karaoke. (Âm nhạc Sài Gòn thời điểm ấy như thế các bạn ạ). Và tôi quyết định sẽ viết một bài hát theo đúng chất giọng đặc biệt của Hồ Bích Ngọc.

    Đến việc chọn đề tài SEA Games

    Vào giai đoạn 2002, đã có cuộc vận động sáng tác về SEA Games 23, và tôi không có ý định tham gia. Thậm chí cho đến khi công bố bài hát chính thức Vì một thế giới ngày mai, tôi cũng không có ý định viết. Tuy nhiên lúc này, tôi lại nghĩ, viết một bài hát với chất giọng đặc biệt của Hồ Bích Ngọc về thế vận hội thể thao Đông Nam Á là hợp lý. Một mặt, là có bài hát cho nhóm Giai điệu xanh bổ sung vào các chương trình biểu diễn cổ động, một mặt có ca khúc để tôn giọng của Hồ Bích Ngọc, và một mặt muốn mọi người thấy khả năng sáng tác của tôi không chỉ dừng lại ở Đến với con người Việt Nam tôi.

    Lúc bấy giờ, trong bài hát “Vì một thế giới ngày mai” của nhạc sĩ Quang Vinh, có câu nhạc khiến tôi chú ý: “nắng phương đông, chiếu sáng SEA Game, Việt Nam hân hoan chào đón”. Nội dung này không có gì đặc biệt ngoài chữ “nắng phương đông”. Vâng, mặt trời nào thì cũng mọc đàng đông. Nhưng Việt Nam chúng ta nằm trên bờ đông thềm lục địa Châu Á, nên chúng ta gọi biển Thái Bình Dương là biển đông, và đương nhiên chúng ta sẽ đón ánh mặt trời mọc phía đông sớm hơn so với các nước phía trong lục địa. Vì vậy, nắng phương đông tuy không phải là tiêu biểu nhưng vẫn là đặc trưng của Việt Nam.

    Đồng thời, nó cũng khiến tôi hình dung góc nhìn từ trên cao xuống cuộc tranh tài, ta sẽ có cảm giác hai vận động viên đang cố “dìu nhau về đích”, thay vì góc nhìn từ dưới đất: hai vận động viên đang “tranh nhau về đích”. Đây chính là thông điệp hữu nghị mà các kỳ vận hội thể thao đem tới. Vì vậy, bài hát sẽ không có chuyện “ta quyết đấu” hay “quyết thắng” hay “phải giành giải thưởng”. Mà thay vào đó là: “tôi và anh, giờ chung một hướng, và cùng vượt lên phía trước”.

    Thời điểm trước đó cũng có một bài hát nổi tiếng thế giới của ban nhạc Rock Scorpions, tựa đề Under the same sun (cùng dưới ánh mặt trời). Vì vậy, tôi đã ghép 2 ý tưởng này lại thành Cùng dưới nắng phương đông. Chất liệu âm nhạc là thể loại Ballad, có lên tone điệp khúc ở cuối bài cho cảm giác rực sáng. Còn về nội dung thì tôi không cần giông dài, bạn có thể đọc lời và tự cảm nhận.

    Sau khi viết xong cơ bản, tôi gọi Hồ Bích Ngọc đến nhà, hát thử theo nguyên tác của tôi, và chỉnh sửa sao cho toát hết được những âm sắc đặc biệt của Ngọc. Đặc biệt là phần hát nối như tôi đã thể hiện trong bản phố Tự nguyện nói trên. Sau khi hoàn tất, anh Hồng Phúc lại giúp tôi đưa bài hát đi làm nhạc.

    Một tuần sau, thì tôi nhận được đĩa nhạc nền, và cùng với Hồ Bích Ngọc vào studio của nhạc sĩ Đinh Quang Minh để thực hiện demo. Khác với các buổi ghi âm khác, thường ca sĩ chỉ việc hát đúng nguyên tác là xong. Nhưng đây là phần ghi âm để tìm những âm sắc đẹp nhất của Ngọc, nên chúng tôi thu tới thu lui khá nhiều lần. Từ cách nhả hơi cho đến những âm sắc luyến láy phải nhuần nhuyễn, và rõ chữ ở những nốt liên hồi. Buổi ghi âm mất hơn hai tiếng, sau đó chúng tôi đem bản ghi về nghe. Quả thực là khá hài lòng.

    Và tiếng hát truyền hình 2003

    Vào thời điểm đó, nhiều hãng băng đĩa cũng tìm các bài hát SEA Game để phát hành. Tôi cũng gửi bản audio này cho một số biên tập. Tuy nhiên, họ cho rằng bài hát SEA Games này chậm, không vui, nên từ chối. Đấy, câu chuyện tư duy nhạc phong trào phải vui đã trờ thành công thức của một thế hệ rồi. Giống như chuyện bản ballad của thanh niên mà tôi kể trong bài Mãi là người thanh niên Việt Nam ấy (xem tại đây). Và rồi, khi mà các đĩa nhạc SEA Games đã lên kệ xong, thì Cùng dưới nắng phương đông vẫn chỉ là bản audio demo không ai biết đến.

    Rồi một hôm (trước khi SEA Game 23 diễn ra không lâu), Hồ Bích Ngọc vui mừng báo tôi biết mình đã lọt vào vòng bán kết tiếng hát truyền hình năm đó. Và Ngọc sẽ chọn bài Cùng dưới nắng phương đông để thể hiện. Woa, tuyệt vời, cơ hội tới rồi! Bạn biết không, nếu một chiếc đĩa nhạc được phát hành vào thời điểm đó, (nếu bán hết) thì mới chỉ được vài ngàn lượt nghe chơi. Nhưng nếu bài hát lọt vào cuộc thi nổi tiếng tiếng này, và được truyền hình trực tiếp trên HTV, thì sẽ có ít nhất 1/4 dân số TP.HCM biết đến. Nếu Hồ Bích Ngọc thể hiện tốt, thì chắc chắn hàng triệu người dân TP.HCM sẽ ấn tượng.
    Đúng như vậy, tối hôm vòng bán kết diễn ra, phần dự thi của Hồ Bích Ngọc đã tạo ra một sự bất ngờ đối với khán giả. Tất cả bài hát được thể hiện đúng như những gì chúng tôi đã làm trong studio. Khi bài hát kết thúc, tiếng vỗ tay đã kéo dài trên truyền hình. Hồ Bích Ngọc đặt chân lên đầu bảng, lọt vào vòng chung kết. Ngày hôm sau, tôi nhận được cơn mưa lời khen về bài hát Cùng dưới nắng phương đông rằng: viết lâu chưa; có tham gia cuộc thi sáng tác không; cho xin nhạc nền để mấy đứa đi hát;…

    Đến đêm chung kết, tôi không đi xem trực tiếp tại nhà hát thành phố, mà ngồi ở nhà xem qua TV. Ở vòng thi này, ngoài bài hát Cùng dưới nắng phương đông, Ngọc cũng phải đăng ký thêm một ca khúc khác về TP.HCM. Sau khi thể hiện xong 2 bài một cách trơn tru, bảng điểm của Hồ Bích Ngọc vượt lên tất cả các thí sinh trước đó. Thậm chí, tôi còn nhớ chủ khảo là nhạc sĩ Nguyễn Nam đã cho nhầm điểm, và rồi phải sửa ngay trên truyền hình trực tiếp khiến hai MC phải chờ trong giây lát.

    Tôi quyết định chạy lên nhà hát thành phố để chứng kiến giây phút đăng quang của Ngọc. Tiện đường tôi ghé qua văn phòng ở báo Sài Gòn Giải Phóng, lấy một gói mì tôm, (tượng trưng cho những ngày tâp luyện nhọc nhằn), bọc vào tờ giấy báo, để làm quà vui vui. Thời khắc công bố trao giải đã đến, Hồ Bích Ngọc được xướng tên trong không khí vỡ oà của nhà hát: giải nhất Tiếng hát truyền hình 2003. Trong không khí vui mừng, tôi hoà vào cùng nhóm Giai điệu xanh và đưa gói “quà” ấy. (Đến tận bây giờ, nhiều người cũng biết về gói mì tôm ấy khi nhắc đến Hồ Bích Ngọc và bài hát này).

    Ngày hôm sau, các báo đài không chỉ nhắc đến Hồ Bích Ngọc mà còn nhắc đến bài hát sinh sau đẻ muộn của thế vận hội Đông Nam Á năm ấy. Thậm chí, trên radio VOH đã có hẳn 2 buổi phát sóng đọc thư cảm nhận của khán giả. Bài hát bổng trở thành một hiện tượng vào thời điểm SEA Games 23. Trên 1 tờ báo đã tổng kết rằng Cùng dưới nắng phương đông được hát nhiều nhất trong mùa SEA Games 23 (chỉ sau bài chính thức Vì một thế giới ngày mai).


  • Nơi ấy là Trường Sa

    Nơi ấy là Trường Sa

    .. Lời bài hát


    Sáng tác: Xuân Nghĩa
    Phía xa xa chân trời nghìn trùng sóng gió
    Có những con người thay chúng ta
    Đang vượt qua ngọn sóng vươn tới chân trời
    Giữ lấy nơi biên cương chưa bình yên của mọi người.
    Ngoài kia không có Ngọc Lan
    Không tiếng chim hót ngày nắng hồng
    Không hẹn hò và không đón đưa
    Những trưa chiều về không tiếng hát
    Chỉ có gió sương trên cánh tay những người tuổi trẻ
    Đang kề bên nhau, vì non sông mãi yên bình.
    Chorus: 
    Trường Sa, ah ha ha ha ha
    Mảnh đất quê hương nơi giữa muôn trùng
    Từng bão giông gió mưa mịt mùng
    Mà vẫn luôn sáng nơi chân trời
    Cùng với bao chàng trai ra nơi ấy
    Ngăn sóng gió biên thuỳ nơi ấy là Trường Sa.
    Trở lại từ đầu (Phía xa xa...)
    Chorus: 
    (Trường Sa ah ha ha ha ha...)
    Coda:
    Trường Sa ah ha ha ha ha ha
    Bài hát cho anh chưa viết nên lời
    Mà tiếng ca đã vang lên rồi
    Từ trái tim biết bao con người
    Cùng hướng ra, ngoài khơi xa mênh mông đó
    Nơi có những con người, đang sống vì Trường Sa.
    nốt nhạc

    .. Nghe nhạc


    Bài hát đã được phát hành chính thức trong album “Nhạc sĩ Xuân Nghĩa – Best of 2000 – 2023”, trên nền tảng kỹ thuật số.

    .. Một số MV khác


    Ca sĩ Đức Tuấn trong chương trình đầu tiên giới thiệu bài hát trên đài truyền hình TP.HCM (2008)
    Ca sĩ Sao Mai – Lê Xuân Hảo và MV Nơi ấy là Trường Sa phát hành năm 2019
    MV trong bộ phim ca nhạc Trường S bến bờ trong nhau do NSUT Khánh Hòa thực hiện năm 2024

    .. Hoàn cảnh sáng tác


    Khoảng chục năm trở lại đây, nếu bạn có dịp đi thăm quần đảo Trường Sa, sẽ nhận được một chiếc huy hiệu Trường Sa do hải quân Việt Nam trao tặng. Thế nhưng, tôi lại không có. Hay nói đúng hơn, những người đã đi thăm Trường Sa vào những năm 2000 đều không có. Do lúc bấy giờ, việc đi thăm đảo còn rất hạn chế. Mỗi năm chỉ có 2 chuyến vào tháng 4 mà thôi. Vì thế việc có một cái gì đó làm kỷ niệm của đảo lúc bấy giờ là điều không tưởng. Và tôi đã có một câu chuyện về món quà của đảo, dẫn đến việc sáng tác bài hát Nơi ấy là Trường Sa như hiện nay như sau:

    (click vào đây xem tiếp):

    I. Sóng gió trên hải trình đến Trường Sa

    …năm đó, chúng tôi gặp bão suốt hải trình. Khó khăn lắm chúng tôi mới lên được các đảo Tốc Tan, Đá Tây A, Trường Sa Đông…

    nhạc sĩ Xuân Nghĩa, cột mốc trường sa
    Ảnh chụp trên đảo Trường Sa lớn năm 2007

    Tháng 4 năm 2007, tôi được UBND TP.HCM mời tham gia đoàn văn nghệ sĩ đi thăm quần đảo Trường Sa. Chiếc tàu đưa chúng tôi đi mang số hiệu HQ 957, là loại tàu cứu hộ, (dùng để lai dắt tàu nạn), nên nó chạy lì và chậm. Vì thế, 15 ngày đi biển, nhưng chỉ đến được 6 điểm, gồm: nhà giàn DK1; các đảo đá Tốc Tan; Đá Tây A; Phan Vinh; Trường Sa Đông, Trường Sa lớn. Nghiệt một cái năm đó, chúng tôi gặp bão suốt hải trình, nên rất khó khăn để lên các đảo. Thậm chí, với nhà giàn DK1 và đảo Phan Vinh, chúng tôi phải vẫy tay từ xa để chào những người lính trên đó, rồi đi tiếp mà không thể lên được.

    Câu chuyện tôi muốn kể với bạn là ngày cuối cùng đến với đảo Trường Sa lớn. Hôm đó là chiều muộn, tôi và anh Nguyễn Văn Đua (lúc bấy giờ là Phó bí thư thành ủy TP.HCM) đứng ngắm hoàng hôn ở mũi tàu và trò chuyện về gia đình. Chợt xa xa cuối chân trời, tôi thấy một hình dáng mờ mờ. Tôi hỏi anh Đua, “có phải đảo Trường Sa lớn kia không anh?”. “Chắc vậy, Nghĩa cũng tinh mắt đó” – Anh Đua trả lời.

    Theo kế hoạch ban đầu, chúng tôi sẽ đến Trường Sa lớn vào buổi sáng hôm đó. Nhưng do sóng gió mấy hôm trước, nên hải trình chậm lại. Vì thế, chuẩn đô đốc hải quân lúc đó đã quyết định để đoàn nghỉ lại 1 đêm trên hòn đảo này.

    Sau khi đi qua đàn cá heo lượn trên mặt sóng, tàu HQ-957 cũng đã đến trước cầu tàu của hòn đảo Trường Sa lớn. Tuy nhiên, chúng tôi gặp một trắc trở: “Sóng lớn quá, tàu không thể vào được” – Một thủy thủ trẻ giải thích với tôi. 

    Người thủy thủ giải thích thêm, nếu ở những vùng biển gần đất liền, tàu sẽ đi là là song song với bờ, và dùng quán tính vừa đủ để tàu cập cầu cảng. Nhưng ở đây, nơi có rất nhiều đá ngầm, và trong điều kiện thời tiết không mấy thuận lợi, tàu có thể bị sóng đánh ngang khi đi song song với bờ và va vào đá ngầm. Hai hôm trước, một xuồng cứu hộ của tàu chúng tôi bị chân vịt vào đá ngầm khi rời đảo Trường Sa Đông, khiến nó không thể điều khiển dễ dàng để trở về tàu mẹ. Nên đây là điều mà những người phụ trách tàu hết sức đắn đo. 

    Trên cabin, chuẩn đô đốc và thuyền trưởng, cùng anh Nguyễn Văn Đua đăm chiêu trao đổi. Có lẽ, câu chuyện buộc phải chia tay đảo sớm sẽ được đưa ra bàn lúc này. Nếu đúng như vậy, thì đây sẽ là điểm thứ 3 bị hủy bỏ trong hải trình. Có nghĩa là, đến năm sau mới có tàu khách trở lại. Những người lính sẽ tiếp tục ở lại ngoài kia gần 365 ngày nữa giữa biển cả mênh mông.

    Tuy nhiên lần này, thuyền trưởng tàu HQ-957 đã quyết định thử một cơ hội khác. Dưới sự chỉ huy của ông, con tàu chuyên lai dắt ấy đã chạy trực diện vào cầu. Khi đến gần, thì cho tàu quay ngang, và để sóng đưa thân tàu cập cầu. Các thủy thủ sẽ dùng lốp cao su để chống va đập.

    Và đúng như kế hoạch, sau một hồi hò hét chằng kéo, các thủy thủ HQ-957 cũng đưa tàu cập cảng một cách an toàn. Chúng tôi nhanh chóng mang hành lý cá nhân gọn nhẹ xuống đảo để nghỉ. Và các thủy thủ vận chuyển hàng hóa cấp tốc, để tàu sẽ ra ngoài neo đậu. Một không khí tất bật diễn ra ngay trên cầu đảo Trường Sa lớn.

    Tối hôm đó, chúng tôi có một chương trình giao lưu văn nghệ giữa những nghệ sĩ TP.HCM và các chiến sĩ hải quân đảo Trường Sa, và một đêm ngả lưng sung sướng nhất trong hải trình lênh đênh sóng gió.

    II. Chiếc nón hải quân

    Trong hàng ngũ thủy thủ nghiêm trang tiễn đoàn trên đảo, có một người lính trẻ trên tay cầm tập nhạc, đầu trần. Chiếc nón hải quân của cậu ấy đang nằm trong tay tôi.

    Sáng hôm sau, chúng tôi dạo chơi quanh đảo, trò chuyện với những người lính xa quê. Bất chợt, nghệ sĩ nhiếp ảnh Duy Anh (một phóng viên ảnh hàng đầu), gọi tôi cùng 1 nữ ca sĩ trẻ trong đoàn, và thêm một vài chiến sĩ hải quân trên đảo ra bờ biển để “sáng tác” một vài bức ảnh về Trường Sa. Trong đó có một chiến sĩ đang làm công tác hậu cần. Vì đi vội theo chúng tôi nên người chiến sĩ này không kịp mang theo nón. Và sau đó, một bức ảnh của nghệ sĩ nhiếp ảnh Duy Anh, trong đó có tôi mặc áo Thanh niên Việt Nam, ôm đàn guitar, cùng nữ ca sĩ trẻ đến từ đất liền, cùng những người lính hải quân Trường Sa, hòa nhịp hát bên bờ biển sóng vỗ trắng xóa đã gây ấn tượng mạnh, và được triển lãm ở nhiều sự kiện, cũng như in trang bìa một số tạp chí.

    Bức ảnh nổi tiếng do NSNA Duy Anh gửi tặng tôi, trong đó có một người lính hải quân đầu trần.

    Trở lại câu chuyện sau buổi chụp ảnh đó, chúng tôi trở về hội trường chuẩn bị cho buổi trò chuyện của lãnh đạo thành phố với các chiến sĩ. Trong lúc chờ đợi, chúng tôi ra hành lang nói chuyện phiếm. Nhìn các chiến sĩ hải quân trong hội trường, tôi chợt nghĩ và nói với hai nhạc sĩ Đỗ Phan Kỳ Anh và Phan Thị Thanh Bình: “phải chi mình có cái nón hải quân về làm kỷ niệm nhỉ”.

    Đúng là mỗi khi chúng ta đi đến đâu, cũng muốn mua một cái gì đó về làm kỷ niệm. Và đến đây cũng vậy. Có điều, Trường Sa toàn nắng gió. Đến chim chóc nếu có cũng không bay nổi, hoa trồng lên cũng bị gió quật, lấy gì mà làm “đặc sản”. Duy nhất sống được ở đây [lúc bấy giờ] là cây Bàng vuông và cây Phong ba, cùng mấy loại dây mọc trên cát như rau muốn biển với loại hoa mà nhạc sĩ Thanh Bình đã viết (trong bài hát Tiếng hát nơi đảo xa của chuyến đi này: anh tặng em hoa muống biển giữa trùng khơi…). Vì thế, trong con mắt dân đi đây đi đó như tôi, thì quà lưu niệm hợp lý ở hòn đảo này là chiếc nón hải quân. Tất nhiên, làm gì có chuyện đó xảy ra. Hai nhạc sĩ kia nghe rồi chỉ cười, gật đầu ờ ờ, phụ họa thêm vài lời về công dụng của chiếc nón, rồi lái qua chuyện khác.

    Nhưng điều tôi không ngờ đến, người lính trẻ đầu trần đi chụp ảnh cùng chúng tôi ban nãy đang đứng ở phía sau. Trong lúc làm công tác pha trà rót nước phục vụ đoàn, vô tình nghe được câu chuyện ấy. Đến buổi trưa, sau khi chúng tôi vừa dùng cơm thân mật xong, người lính đảo kia đã đến và nói rằng muốn gặp riêng tôi. Chúng tôi ra một gốc cây trò chuyện. Đấy là một cậu lính trẻ trạc tuổi nghĩa vụ quân sự, dáng người vừa phải, da sạm nắng, mặc chiếc áo trắng cổ yếm xanh của hải quân. Bằng giọng hơi nhập ngừng, cậu lính đảo ấy cố gắng diễn đạt thành ý của mình: “Hồi nãy em có nghe anh nói muốn có một chiếc nón hải quân để làm kỷ niệm. Chúng em trên đảo cũng không có gì, nên em xin tặng anh chiếc nón và áo cũ này để làm kỷ niệm”.

    Tôi như chết đứng. Trời ạ, lỡ dại mồm khiến cho mình rơi vào tình cảnh khó xử. Tôi hiểu rằng đây là quân trang quân dụng của người lính, không thể đi xin như vậy được. Tôi định từ chối, nhưng cậu lính trẻ nói ngay: “Anh đừng ngại, em còn quân phục mà. Cái nón và áo này cũ rồi, nhưng nó là đồ của lính đảo Trường Sa thật. Các anh các chị nghệ sĩ ở đất liền ra thăm bộ đội là quý đối với chúng em rồi. Chúng em ngoài này chẳng có gì. Nghe anh mong muốn vậy, em xin tặng anh để nhớ đến những người lính đảo Trường Sa chúng em”.

    Nói rồi, cậu lính trẻ lấy bút ký lên chiếc nón và áo hai chữ: Hải Triều. Tôi không thể từ chối được nữa. Sau đó tôi lấy trong ba lô ra một tập bài hát của mình, và ký tặng lại cho Hải Triều.

    Ba hồi còi vang lên, những sợi dây tời được tháo ra, tàu HQ 957 bắt đầu rời đảo. Trong hàng ngũ thủy thủ nghiêm trang tiễn đoàn trên đảo, có một người lính trẻ trên tay cầm tập nhạc, đầu trần. Chiếc nón hải quân của cậu ấy đang nằm trong tay tôi.

    Hải Triều, người lính đầu trần vẫy tay chào tôi cũng đoàn rời đảo. Trên tay cầm tập bài hát mà tôi đã tặng, và cậu đã giới thiệu tập bài hát này với cha mình

    III. Bài hát ra đời

    Suốt hành trình còn lại, tôi luôn cảm thấy áy náy với quyết định nhận quà từ người lính đảo. Tôi tâm sự với vài người trong đoàn. Đa số các anh đều trách: “Sao lại đi lấy đồ của lính. Mày cần thì anh xin cho một cái nón mới. Thậm chí, trao tặng đàng hoàng…”. Tôi cứ suy nghĩ mãi, việc mình làm vậy có đúng không. Nhưng chắc chắn một điều, chiếc nón tôi cầm trong tay đã nhuộm màu sương gió Trường Sa, khác hoàn toàn một chiếc nón mới xuất xưởng. Nó minh chứng cuộc đời tôi đã đặt chân đến quần đảo thiêng liêng ấy. Vậy đáp lại, tôi cần phải sáng tác một bài hát thật xứng đáng.

    Vài tháng sau, tôi có việc đi Cần Giờ một mình bằng xe máy. Hôm ấy trời vừa mưa xong, hơi nước hòa trong không khí mát mẻ, làm người ta dễ hồi tưởng đến quá khứ. Và tôi đã nhớ lại hình ảnh chuyến đi Trường Sa ấy, câu chuyện về người lính trẻ và  chiếc nón hải quân. Rồi tôi lẩm nhẩm một giai điệu:

    phía xa xa chân trời nghìn trùng sóng gió…”. 

    Thế là bài hát Nơi ấy là Trường Sa được bắt đầu.

    Sau khi về, tôi tiếp tục hoàn thiện bài hát trong vài tháng. Ban đầu, phần điệp khúc chỉ có một lần. Tuy nhiên, sau khi hát tới hát lui, tôi vẫn thấy thiếu một cái kết thật ý nghĩa. Nó chưa đã! Có lẽ trời cho tôi một khả năng diễn giải bằng ca từ khá phong phú, nên tôi không gặp khó khăn khi quyết định sáng tác tiếp một Coda (phần kết) bằng chính giai điệu điệp khúc của bài:

    “…Bài hát cho anh chưa viết nên lời,
    mà tiếng ca đã vang lên rồi, từ trái tim biết bao con người,
    cùng hướng ra, ngoài khơi xa mênh mông đó.
    Nơi có những con người, đang sống vì Trường Sa
    ”.

    Bài hát hoàn tất vào khoảng đầu năm 2008. Sau khi sáng tác xong, tôi báo cho nhạc sĩ Thanh Bình biết. Chị ấy lập tức bày một bữa tiệc nhỏ tại nhà, mời một số anh em thân thuộc trong đoàn cùng đến để nghe tôi giới thiệu bài hát này. Sau khi nghe xong, chị Thanh Bình nói với tôi rằng, chị thích cái coda đó: “Bài hát cho anh chưa viết nên lời, mà tiếng ca đã vang lên rồi…

    IV. Người lính già ở Cam Ranh

    Tên tôi là Hải Quân. Con trai tôi cũng là bạn của nhạc sĩ. Nó giới thiệu với tôi rằng từng được nhạc sĩ tặng cho một tập nhạc. Tên nó là Hải Triều”...

    Sau khi tôi viết xong bài hát này, thì cũng là lúc tôi được Thành đoàn TP.HCM và Nhà văn hóa Thanh Niên mời đi giao lưu tại cảng quân sự Cam Ranh (Khánh Hòa), nơi sẽ diễn ra lễ tiễn quân ra Trường Sa (Đây là đợt thay quân hàng năm cho các đảo). Và trước hôm lên đường, chúng tôi cùng nhau biểu diễn ca nhạc  và tặng quà tại đây.

    Buổi tối hôm ấy, tại hội trường lữ đoàn 146, tôi được mời lên giao lưu về chuyến đi. Tôi đã kể lại kỷ niệm ấn tượng về hải trình sóng gió, và định nói về người lính trẻ tặng chiếc nón. Tuy nhiên, những người trong ban tổ chức, có lẽ muốn dành thời gian cho hát hò nhiều hơn, nên không muốn tôi giông dài. Người phụ trách đoàn vội cho MC ra cắt ngang khi tôi chưa kịp kể về người lính trẻ. Thay vào đó, tôi phải hát ngay bài hát mới Nơi ấy là Trường Sa.

    Dù hơi khó chịu với cách hành xử thiếu tế nhị này, nhưng tôi cũng chiều lòng họ. Ban đầu, tôi định hát bằng đàn guitar cho khác với các ca sĩ trong đoàn. Tuy nhiên, do không chuẩn bị trước nên hội trường không có chân micro để tôi hát. Vì vậy, tôi phải dùng đến nhạc nền, để có thể cầm micro thay vì cầm đàn. (Phần nhạc nền tôi đã nhờ nhạc sĩ Phạm Gia Khang phối nhạc theo tone Si thứ (Bm) để tôi hát demo).

    Phần dạo nhạc bắt đầu với tiếng sóng vỗ, hòa tiếng piano long lanh như những giọt nước vang lên. Và tôi bắt đầu…

    "Phía xa xa chân trời nghìn trùng sóng gió, 
    có những con người thay chúng ta
    đang vượt qua ngọn sóng vươn tới chân trời...
    "

    Tôi cứ thế hát cho đến hết điệp khúc lần thứ nhất, thì chẳng hiểu thế nào nhạc nền bị tắt. Tôi chưng hửng trên sân khấu. Nhưng lúc đó, cả hội trường đã vỡ òa khi câu cuối ngân lên:

    “…những chàng trai ra nơi ấy, 
    ngăn sóng gió biên thùy,
    nơi ấy là Trường Sa
    ”.

    Tiếng reo hò cuối hội trường của những chiến sĩ trẻ, cùng tiếng vỗ tay xuất hiện giữa bài. [thường khán giả sẽ vỗ tay cuối bài. Chỉ khi lời ca chạm đúng cảm xúc, thì họ sẽ vỗ tay dù bài hát mới đến hết lần 1].

    Trong lúc đứng trên sân khấu, tôi để ý thấy hàng ghế đầu có một người đàn ông lớn tuổi, mặc áo sơ mi cộc tay bình thường, khi những người xung quanh mặc quân phục. Chắc hẳn là lãnh đạo hoặc tương đương. Vì nhạc bị dừng, nên tôi phải kết thúc sớm phần trình diễn của mình, và lui vào sau sân khấu để cất đàn. Bổng người đàn ông mặc thường phục ấy xuất hiện và nói: “cho tôi gặp nhạc sĩ Xuân Nghĩa một chút”. Tôi quay qua: “Vâng em đây”. Người đàn ông vội vàng bắt tay: “Tên tôi là Hải Quân. Con trai tôi cũng là bạn của nhạc sĩ. Nó giới thiệu với tôi rằng từng được nhạc sĩ tặng cho một tập nhạc. Tên nó là Hải Triều”.

    Ố! Tôi bất ngờ đến không nói được gì. Một cảm xúc lẫn lộn. Những bực bội vì sự cắt ngang vô duyên của MC, và sự cố nhạc nền vừa rồi bỗng biến mất. Thay vào đó là cảm xúc vui mừng, được gặp bố của người lính trẻ ấy. Tuy vậy, cuộc gặp gỡ của chúng tôi chỉ vài câu ngắn ngủi. Lúc đó sân khấu cũng vừa kết thúc, các nghệ sĩ lui vào hậu trường, nên không khí khá lộn xộn. Tôi bảo cho phép tôi dọn đàn xong, sẽ gặp ông ngay. Tuy nhiên, sau khi trở ra, tôi tìm ông thi một sĩ quan cho biết ông đã về rồi.

    Từ đó, tôi không gặp ông nữa. Tôi tiếc là chưa kịp kể cho ông nghe về chiếc nón hải quân của cậu con trai đã khiến tôi viết nên bài hát ấy. Có lẽ niềm tự hào đáng có của một người cha hải quân đã bị đánh mất bởi suy nghĩ hạn chế của người chỉ huy sân khấu hôm ấy. Những người làm chương trình này không hiểu một sự kiện cần có dấu ấn và điểm nhấn. Họ nghĩ một cách cực kỳ nghiệp dư rằng, việc đem các ca sĩ đến mới là sự kiện. Vì thế, họ đã bỏ lỡ một câu chuyện có một không hai, và một cơ hội không bao giờ có lại.

    V. Ca sĩ Đức Tuấn

    Sau cuộc giao lưu đó, tôi phân vân không biết nên chọn giọng ca nào cho bài hát của mình. Việc quyết định chọn ca sĩ đầu tiên cực kỳ quan trọng. Vì ca sĩ đó phải truyền tải tất cả ý tứ mà bạn muốn thể hiện cho khán giả nghe.

    Sau một thời gian suy nghĩ, tôi đã quyết định gọi cho Đức Tuấn – ca sĩ từng phát hành bài hát Bye goodnight (Chúc ngủ ngon) của tôi trước đó. Ngoài ra, Đức Tuấn cũng từng là thành viên CLB Giai điệu xanh, trong tốp ca Đến với con người Việt Nam tôi trước đây. Nên tôi nghĩ, có thể Đức Tuấn cũng sẽ hiểu cách phát triển âm giai của tôi.

    Từ phần nhạc nền mà nhạc sĩ Phạm Gia Khang đã tạo giúp tôi để hát trong buổi giao lưu tại cảng Cam Ranh nói trên, tôi cùng ca sĩ Đức Tuấn vào phòng thu NT Studio để thực hiện bản ghi âm này.

    Tuy nhiên, sau khi vỡ bài, chúng tôi mới thấy phần nhạc nền hơi thấp so với giọng nam cao của Đức Tuấn. Vì thế phòng thu âm thử dùng phần mềm để nâng tone bản nhạc nền lên 1,5 cung [từ Si thứ (Bm) lên Rê thứ (Dm)]. Rồi dự định sau khi Tuấn thu âm xong, tôi sẽ nhờ Phạm Gia Khang xuất lại file nhạc nền mới với tone Dm thay vào. Tuy nhiên, kế hoạch này bị thất bại. Lý do là sau khi nâng tone, phần nhạc nền bị “méo tiếng”, khiến cho Đức Tuấn không cảm được nhạc để thu âm nữa. Và chúng tôi quyết định hoãn lại vài ngày để làm lại beat nhạc khác cho Tuấn.

    Về nhà, tôi gọi cho Phạm Gia Khang thì được biết, cây đàn đang để ở một phòng trà, nơi anh chơi nhạc hằng đêm. Mặt khác, anh ấy sẽ phải đem đàn vào phòng thu âm và đánh nhạc lại từ đầu có thể mất cả tuần, vì anh ấy đang rất bận. Vì thế, tôi quyết định sử dụng chiếc máy Jam Station JS5 chuyên đệm nhạc để chơi guitar [nhạc sĩ Hoài An để lại cho tôi], cùng chiếc đàn keyboard Casio, để cover lại phần nhạc mà Phạm Gia Khang đã thực hiện với tone Dm cho Đức Tuấn. Cũng vì đó, phần đệm audio mà các bạn nghe hiện nay có phần long lanh do hiệu ứng (effect) của chiếc máy Jam Station JS5 đem lại, tạo nên một chất nhạc Ballad hoàn toàn khác với nhạc đệm tình ca trong nước quen thuộc. Vì vậy cái beat nhạc mà Đức Tuấn hát hiện tại là do tôi làm lại, dựa trên bài phối gốc của nhạc sĩ Phạm Gia Khang.

    Chỉ sau một đêm, tôi đã thực hiện xong phần nhạc nền hoàn chỉnh. Hôm sau chúng tôi trở lại NT Studio. Cũng như bao nghệ sĩ khác, Đức Tuấn lúc ấy hoàn toàn không có khái niệm gì về biển đảo. Tôi nhớ lúc ấy, cầm tờ bài hát Nơi ấy là Trường Sa trên tay, Đức Tuấn đã cố gắng diễn tả bằng cảm xúc đến từ kỹ thuật thanh nhạc, cảm nhận lời hát, và hướng dẫn của tôi. Tuy nhiên, có lẽ với sự nhanh nhạy và chuyên nghiệp, Đức Tuấn thực hiện khá dễ dàng bản ghi âm này.

    Khi những nốt nhạc cuối cùng đã thu xong, tôi dành thêm một ngày nữa để kỹ thuật viên phòng thu hoàn thiện bản mix, rồi đem gửi cho một số biên tập viên đài truyền hình, đài phát thanh. Và chỉ một thời gian ngắn sau, chúng tôi vào phim trường và thực hiện phẩn ghi hình trên HTV và VTV bài hát Nơi ấy là Trường Sa.

    VI. Bài ca của người lính biển

    Tôi còn nhớ vào giai đoạn trước 2008, khi tìm những bài hát về Trường Sa trên internet để tham khảo, thì kết quả không có nhiều. Số ít quen thuộc trong đó là bài “Nơi đảo xa” (sáng tác: Thế Song); “Chút thư tình người lính biển” (Nhạc: Hoàng Hiệp; Thơ: Trần Đăng Khoa). Còn lại phần nhiều là những bài hát tình yêu với biển chung chung. Thậm chí trên hải trình ra Trường Sa năm 2007 ấy, thủy thủ đoàn cũng chẳng có ca khúc biển đảo nào để hát giao lưu ngoại trừ bài “Gần lắm Trường Sa” của nhạc sĩ Hình Phước Liên.

    Tôi hiểu không phải chúng ta thiếu các ca khúc về Trường Sa khi mà Hội nhạc sĩ Việt Nam có đến cả ngàn thành viên trên cả nước. Lý do đơn giản là những năm đó, ít có chương trình đề cập đến biển đảo.

    Ngoài ra không dễ gì các nhạc sĩ được trải nghiệm thực tế như chúng tôi. Bởi việc đưa dân sự ra thăm đảo mới chỉ bắt đầu vào năm 2004, qua chương trình “Vì Trường Sa Thân Yêu” do Thành đoàn TP.HCM phát động. Đi kèm theo những chuyến tàu đó là đoàn ca nghệ sĩ biểu diễn phục vụ văn nghệ là chủ yếu. Nên khi nhạc sĩ tham gia, cũng phải “một công đôi việc”. Có những nhạc sĩ đi vì vai trò đại diện cơ quan mình công tác, nên chủ yếu là công việc, còn sáng tác hay không thì tùy. Còn những nhạc sĩ đi với tư cách đoàn nghệ sĩ, thì ngoài vai trò sáng tác cũng phải biểu diễn đàn hát giao lưu. Vì thế, trong số ít những nhạc sĩ được chọn, có lẽ tôi và nữ nhạc sĩ Thanh Bình được xem là những nhạc sĩ trẻ đầu tiên đặt chân đến mảnh đất thiêng liêng ấy từ sau năm 2004.

    Cũng giống như ca khúc Đến với con người Việt Nam tôi, bản ghi âm Nơi ấy là Trường Sa với Đức Tuấn cũng được nổi tiếng khi chưa có đĩa CD nào phát hành

    Trở lại câu chuyện sau khi bản ghi âm của Đức Tuấn ra đời năm 2008, cũng là giai đoạn sự kiện tranh chấp trên biển Đông bắt đầu nóng lên. Việc tuyên truyền hướng về biển đảo được chú trọng. Các chương trình ca nhạc về Hoàng Sa – Trường Sa liên tục xuất hiện trên truyền hình và radio. Các nhà biên tập bắt đầu alo cho từng nhạc sĩ để tìm kiếm bài mới về biển đảo. Và họ đã tìm thấy Nơi ấy là Trường Sa trong số ít ca khúc mới vào giai đoạn đó.

    Cũng giống như trường hợp ca khúc Đến với con người Việt Nam tôi, được biết đến khi chưa hề có đĩa CD nào được phát hành. Thì Nơi ấy là Trường Sa cũng vậy. Tự nó lan tỏa đến công chúng âm thầm và nhanh đến mức, chỉ một vài năm sau, bài hát phủ kín trang youtube đầu tiên với các clip hội diễn do người dùng tự quay. Ngoài ra, nhiều chương trình biển đảo, nhà văn – nhà thơ – nhà báo cũng lấy tựa bài hát làm chủ đề hoặc tiêu đề cho bài viết [tham khảo danh mục báo chí ở bên dưới].

    Mặc dù bản ghi âm của Đức Tuấn không nằm trong album hay CD nào chính thức, nhưng với sự yêu thích của khán giả, nhiều ca sĩ khác đã chủ động dành sự đầu tư của mình vào ca khúc này. Chẳng hạn như năm 2013, Nghệ sĩ Ưu tú Lan Anh đã thực hiện trong album Tình ca cho anh; Rồi năm 2019, giọng ca Sao Mai – ca sĩ Lê Xuân Hảo đã thực hiện một MV riêng cho bài hát này.

    Đặc biệt nhất là vào năm 2024, để chào mừng kỷ niệm 60 năm ngày chiến thắng trận đầu của Hải quân Nhân dân Việt Nam và quân dân miền Bắc, nữ Nghệ sĩ Ưu tú Dương Khánh Hòa đã thực hiện cả 1 bộ phim ca nhạc Trường Sa – Bến Bờ Trong Nhau, (với sự hỗ trợ của được Tổng cục chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam; Quân chủng Hải Quân Việt Nam, Nhà hát ca múa nhạc Thăng Long, cùng Đài truyền hình Việt Nam). Trong số 8 bài hát trong phim, ca khúc Nơi ấy là Trường Sa được chọn làm âm nhạc chủ đề, và được ghi hình với một dàn nhạc giao hưởng trên tàu Yết Kiêu trên biển, cùng 2 tàu hộ về tên lửa lừng lững và máy bay trực thăng đáp xuống làm phụ cảnh.

    Tuy nhiên ngay từ lúc đầu sáng tác, ước mơ của tôi không dừng lại ở việc bài hát sẽ được phát bao nhiêu lượt trên đài, hay bao nhiêu ca sĩ nổi tiếng sẽ biểu diễn trên sân khấu. Mà là khi nào Nơi ấy là Trường Sa sẽ trở thành bài ca của người lính biển.

    Năm 2011 (chỉ khoảng 4 năm sau khi ra mắt bài hát), tôi được tham gia một chuyến đi dài ngày trên biển mang tên “Hành trình theo dấu tích đường Hồ Chí Minh trên biển” (2011). (Chương trình này do Trung ương Đoàn TNCS và Hải quân Việt Nam tổ chức cho hơn 100 thanh niên đại diện các tỉnh thành, đi để càm nhận hải trình mà những con tàu không số năm xưa đã trãi qua).

    Tối hôm đầu tiên trên boong tàu HQ 996, chúng tôi ngồi quây quần đàn hát làm quen nhau. Sau khi các đoàn viên thanh niên xong bài Nơi đảo xa, một thuỷ thủ tàu HQ-996 muốn giao lưu “đáp lễ”, nói với tôi: “Anh đàn giúp em hát bài Trường Sa đi”. Tôi hỏi: “tựa bài là gì để lấy tone”. Cậu ấy bảo: “Em không nhớ, lính chúng em chỉ biết hát thôi”. Tôi hỏi tiếp: “Vậy bài hát của ai [tác giả] em biết không?”. Cậu thủy thủ lắc đầu: “Không, chúng em chỉ biết hát chứ đâu có biết tác giả”. “OK! – tôi nói – Vậy em hát trước đi, anh đệm theo!”. Và cậu lính bắt đầu hát: “Phía xa xa chân trời nghìn trùng sóng gió…”.

    .. Tri ân


    Chân dung những người đã góp phần làm nên sự thành công này mà tôi đề cập trong bài viết trên

    Chiến sĩ Hải Triều
    NS Phạm Gia Khang
    ca sĩ Đức Tuấn
    CS Đức Tuấn
    NSUT Lan Anh
    CS Lê Xuân Hảo
    CS Lê Xuân Hảo
    NSUT Dương Khánh Hòa
    NSUT Dương Khánh Hòa

    Ngoài ra cũng xin cảm ơn các nghệ sĩ – ca sĩ, và cả những khán giả đã biểu diễn bài hát tại Trường Sa và các chương trình trên cả nước.

    .. Báo chí & Sự kiện


    NămThángBài viếtBáo đài
    20114Nơi ấy, Trường SaVOV
    20139Gửi tiếng hát về nơi biên giới,
    hải đảo
    Sức Khỏe và
    Đời Sống
    12Giữa mùa biển động:
    Nơi ấy là Trường Sa
    Báo Bình Phước
    20142Trường Sa họp mặtNhân Dân
    5Xúc động bài hát về
    ca sinh mổ ở Trường Sa
    24h
    6“Lên đường khi Tổ quốc cần!”An Ninh Thủ Đô
    20155Nơi ấy Trường Sa:
    Trường Sa hôm nay
    Báo Nam Định
    20164Luôn hướng về Trường SaSài Gòn Giải Phóng
    20172Nơi ấy là Trường SaCông an Nhân dân
    TP Đà Nẵng
    20191Tổ quốc nơi đầu sóng – Bài 1:
    Lần đầu đến Trường Sa
    Báo Bình Định
    5Sống vì Trường SaTiền Phong
    7Sao mai Xuân Hảo làm MV
    “Nơi ấy là Trường Sa
    ” tri ân những người lính đảo
    Dân Trí
    Sao mai Xuân Hảo ‘mời’
    con gái cưng đóng MV
    tri ân người lính Trường Sa
    VTC News
    12Trường Sa – Thành phố nhỏ
    trên biển đông
    Tuổi Trẻ
    20215Nơi ấy Trường Sa – chủ quyền
    thiêng liêng giữa mênh mông
    trùng dương
    Vietnam Plus
    Nơi ấy là Trường SaBáo Ninh Bình
    20232Nơi ấy là Trường Sa…Báo Khánh Hòa
    Nơi tôi đến là Trường SaBáo Khánh Hòa
    6Vì nơi ấy là Trường Sa…Báo Đồng Nai
    20245Sức trẻ Quảng Ngãi ở Trường SaBáo Quãng Ngãi
    Nơi ấy là Trường SaKênh truyền hình
    quốc phòng
    7Những cảnh quay đặc biệt tại
    “Trường Sa – Bến bờ trong nhau”
    Sài Gòn Giải Phóng
    8Đưa dàn nhạc giao hưởng
    lên tàu hải quân quay
    phim về Trường Sa
    Tiền Phong
    “Trường Sa – Bến bờ trong nhau”:
    Ấn tượng bởi hình ảnh xúc động
    và giai điệu đẹp
    VTV
    Trường Sa – Bến bờ trong nhau:
    Tỏa sáng hình ảnh “Bộ đội Cụ Hồ –
    Người chiến sĩ Hải quân”
    Báo Hải Quân
    Việt Nam
    10Câu chuyện từ những bài ca:
    Nơi ấy là Trường Sa
    VTV1
    12Âm nhạc và đời sống:
    Nơi ấy là Trường Sa
    Đài PTTH Bắc Giang
    20253Bộ phim ca nhạc về Trường Sa
    giành giải Vàng Liên hoan
    truyền hình toàn quốc
    Phụ Nữ Thủ Đô
    450 năm đất nước thống nhất:
    Nơi ấy là Trường Sa
    Thanh Niên
    NSƯT Khánh Hòa: “Trường Sa
    như mối tình đầu của tôi,
    không bao giờ cũ“
    VOV1
    5NSƯT Khánh Hòa: Hạnh phúc
    khi hát về người lính và Trường Sa
    Báo Hải Quân
    Việt Nam
    Tiếp tục cập nhật
  • Tuổi trẻ khát vọng phồn vinh

    Lời bài hát

    Sáng tác: Xuân Nghĩa
    [Khát vọng]
    Hoá sông dài thành đại dương - Từ đây!
    [Bước lên]
    Đón những vận mệnh đất nước - Đồng tâm!
    [Vững tin dù có bao thử thách đang chờ chúng ta]
    [Kết đoàn]
    Những con tàu cùng vươn ra biển khơi
    [Sáng tạo]
    Những mô hình của tương lai ngày mai
    [Vững tin dù có bao thử thách đang chờ chúng ta]
    Tuổi trẻ Việt Nam
    [cùng hướng tới tương lai]
    bằng khát vọng phồn vinh
    [Cùng với những mốc son của bước tiến hôm nay]
    trên dấu chân tình nguyện
    Bầu trời Việt Nam
    [rộng cánh vút bay cao]
    thoả sáng tạo tự do
    [Cùng nhìn ra thế giới,
    cùng nắm lấy tương lai,
    trong bài ca kết đoàn]

    Nghe nhạc

    Click here

Don`t copy text!
Liên hệ