Này em hãy theo anh lên ngọn đồi, nhìn về phía xa Kìa rực sáng lung linh. Những công trình dầu khí vươn cao. Và em có nghe chăng tiếng máy reo theo muôn chuyến hàng. Đưa ra những con tàu đi khắp nơi xây cuộc sống mới.
Miền gió cát năm xưa, những con người đặt chân đến đây. Cùng gọi tiếng anh em khi chưa hòa giọng Bắc Trung nam. Vượt qua những phong ba, những trái tim kia đã sát lại Xây nên khối công trình Dung Quất mang trái tim thời đại.
Chorus: Giờ đây, Dung Quất đang vươn mình thức dậy. Gọi tài nguyên lấp lánh tuôn trào giữa lòng biển quê hương. Và làm sao anh nhớ hết tháng ngày thăng trầm? Chỉ mong sao đất nước quê mình bớt đi nhọc nhằn.
Coda: Bài hát anh đã viết trên vùng đất này. Gửi tặng em đây chút tâm tình người thợ dầu khí. Giọt mồ hôi bao năm đã hóa từng giếng dầu Để tương lai đất nước quê mình bớt đi nhọc nhằn.
Tâm tình người thợ Dung Quất được viết vào năm 2010, trong chương trình Trại sáng tác xuyên Việt mà Thành đoàn TP.HCM tổ chức cho CLB Sáng tác trẻ chúng tôi.(khi đó tôi đang là chủ nhiệm). Khi ấy, mỗi nhạc sĩ tham gia đều đăng ký một đề tài để viết cho khỏi trùng nhau. (ca khúc “Đô thị xanh bên dòng sông Sài Gòn” của nhạc sĩ Thập Nhất cũng ra đời từ chương trình này).
Riêng tôi chọn viết bài hát về Dung Quất (Quảng Ngãi). (Tìm hiểu thêm về Dung Quất tại đây). Và khi chúng tôi đến tham quan nhà máy lọc dầu Bình Sơn và cảng Dung Quất, ở bên trong khu nhà máy có một đồi cát cao. Đứng từ đây, các nhiếp ảnh gia có thể chụp được các bức ảnh toàn cảnh nhà máy lọc dầu sáng lung vào ban đêm.
Hôm đó nhạc sĩ Phạm Đăng Khương “bày trò” quay phim, nói tôi và nhà báo My Lăng cùng lên ngọn đồi ấy. Cả hai cùng giả vai anh chị kỹ sư dầu khí, chỉ chỏ về khu nhà máy, để tư liệu phim của anh ấy thêm phong phú. Chính vì vậy, khi sáng tác ca khúc này, tôi dùng luôn câu chuyện “anh chị” thợ dầu khí để làm câu mở đầu và cũng là chủ đề xuyên suốt cho bài hát về Dung Quất – Quãng Ngãi này.
Bài hát ban đầu cũng chỉ xuất hiện trên mạng với các clip biểu diễn của ca sĩ Triệu Lộc vào năm 2010. Tuy nhiên, mãi đến 10 năm sau (2020), nam ca sĩ Ternor – Trọng Tấn đã thực hiện bản ghi âm, và biểu diễn trong một chương trình chủ đề “Khát vọng Quãng Ngãi”. Từ đó, bài hát xuất hiện nhiều hơn trong các chương trình lễ hội ở vùng đất dầu khí miền Trung này. Điểu đó đồng nghĩa với việc, mục tiêu tôi viết đã thành công.
Cảnh nhà máy lọc dầu Dung Quất, góc nhìn từ đỉnh đồi cát mà chúng tôi đã đến.
Giữa căn phòng, cô gái bước vào đám đông Bao vết loang bụi đường vẫn còn trên áo Cô gái âm thầm ngồi nơi cuối phòng Hỏi xung quanh về cuộc sống thăng trầm Mà phải đâu mấy ai cũng hiểu Nên có người bỏ đi không nói năng gì
Ôi tôi biết rồi, cô là người vừa viết tin sáng nay Bài viết chắt chiu từng nỗi niềm Về cuộc sống đổi thay theo mỗi ngày Bài viết nói thay từng số phận Vừa vượt qua từng giông tố thăng trầm Rồi hôm nay vẫn cây bút mọi ngày Quyển nhật ký viết chưa từng nhắc tên mình Tìm đến những nơi cần tiếng gọi Của con tim người làm Báo chân thành
Như hoa không tên điểm tô bờ suối vắng Không lung lay dù gió táp và mưa gào Không kiêu sa khi bên Cúc Lan Hồng Hoà mình vào mà không nhuốm thay màu Phải không cô? cô phóng viên xinh đẹp! Dù sóng gió vẫn bước đi bằng chính mình Rồi sớm mai đây khi thức dậy Nhìn xung quanh kìa cuộc sống đã chuyển mình.
Như hoa không tên là một trong những bài hát đề tài ngành nghề về báo chí. Tôi lấy ý tưởng từ câu chuyện cô gái phóng viên trong chuyến đi của Trại sáng tác xuyên Việt năm 2010. Và từ đó đến nay, bài hát trở thành một trong những ca khúc được yêu thích trong ngày Báo chí Cách Mạng Việt Nam hàng năm. Đặc biệt, hình tượng hoa không tên cũng trở thành nét đẹp của người làm báo, xuất hiện trong tiêu đề của những chương trình về ngày 21/6.
Xem tiếp:…>>>
Từ trại sáng tác xuyên Việt năm 2010
Cuối năm 2009, trong giờ teabreak của cuộc hội thảo về Văn hóa nghệ thuật của TP.HCM tổ chức, tôi cùng nhạc sĩ Thanh Bình đang trò chuyện, thì anh Nguyễn Văn Đua (lúc bấy giờ là Phó bí thư thành Ủy TP.HCM) bước lại. Hai chị em tôi cùng anh Ba Đua từng đi Trường Sa năm 2007 (xem thêm tại đây). Vì vậy khi gặp lại anh, chúng tôi rất vui mừng. Anh hỏi thăm CLB Sáng Tác Trẻ, và đề nghị chúng tôi nên tổ chức một trại sáng tác xuyên Việt cho các nhạc sĩ, và bảo sẽ chỉ đạo Thành đoàn TP.HCM xúc tiến. Ngay lúc đó, nhạc sĩ Phạm Đăng Khương, và nhạc sĩ Nguyễn Văn Hiên cũng đến chào hỏi, và một số phóng viên giơ máy ảnh lên, chúng tôi tạm ngừng câu chuyện tại đó.
Ảnh bìa báo Sài Gòn Giải Phóng, lúc tôi đang trò chuyện cùng anh Nguyễn Văn Đua (trái) trong giờ teabreak, thì các nhạc sĩ cùng tiến đến, và phóng viên đã chụp ngay khoảnh khắc này.
Thế rồi, vài tháng sau (2010), tôi nhận được cuộc gọi của nhạc sĩ Phạm Đăng Khương (lúc bấy giờ là Phó giám đốc NVH Thanh Niên) bảo sắp xếp để tổ chức trại sáng tác xuyên Việt theo chỉ đạo của Thành đoàn TP.HCM. Ồ, không ngờ anh Ba Đua nói làm thiệt. Chúng tôi sắp xếp ngay một đội hình gồm một số nhạc sĩ, ca sĩ, nhiếp ảnh gia, và nhà văn tham gia. Ngoài ra, Thành đoàn cũng chỉ đạo báo Tuổi Trẻ cử 1 phóng viên đi theo đoàn đưa tin. Và tờ báo hàng đầu TP.HCM này đã cử My Lăng, một cây bút phóng sự, cùng đi theo chúng tôi. Như vậy, tổng cộng cũng khoảng gần 30 thành viên.
Hành trình của chúng tôi gồm chuyến city tour quanh TP.HCM, đi tàu ra Quãng Ngãi. Rồi di chuyển bằng xe ô tô để tham quan cảng Dung Quất, phố cổ Hội An, Đại nội Huế, thành cổ Quảng Trị, nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn, Quảng Bình, chùa Bái Đính, động Tràng An ở Ninh Bình, lăng Hồ Chủ Tịch, nhà Đại tướng Võ Nguyên Giáp ở Hà Nội; nhà sàn ở Tuyên Quang; hồ Ba Bể ở Ba Vì, Thái Nguyên; mộ anh Kim Đồng, hang Pác Pó ở Cao Bằng; cửa khẩu Hữu Nghị ở Lạng Sơn… Và trở về bằng máy bay. [Một trong những tác phẩm viết trong chuyến đi này đã trở nên nổi tiếng là “Đô thị xanh trên dòng sông Sài Gòn” của nhạc sĩ Thập Nhất.
Đến nỗi niềm một phóng viên
Trong suốt chuyến đi, các văn nghệ sĩ thường tếu táo, bày trò vui vẻ. Có lẽ do cùng lĩnh vực, nên chúng tôi có chuyện để rôm rả. Riêng cô phóng viên trẻ My Lăng thì âm thầm hơn. Một phần do không cùng lĩnh vực, nên chẳng biết tham gia chuyện thế nào. Một phần cũng vì tính chất của một nhà báo, chỉ lắng nghe, thu thập thông tin, và nói bằng chữ. Điều này khiến một số người khó tính tỏ ra không hài lòng. Họ cho rằng tính cách cô ấy không hòa đồng.
Rồi cách vài ngày sau, báo Tuổi Trẻ cũng xuất hiện các bản tin về hành trình chúng tôi. Tổng cộng là 4 tin trên báo giấy trong 7 ngày. Nhưng nhiều người lại cho rằng tin tức hơi ít, phải là ngày nào cũng đưa tin mới “xứng tầm”.
Tôi phải mở ngoặc với các bạn rằng, thời điểm đó, báo điện tử chưa phát triển mạnh. Vì thế tin tức chủ yếu lên báo giấy. Và việc đưa tin được hay không còn tùy thuộc vào sự kiện có gì đáng nói không. Tuy nhiên, bệnh tưởng khiến một số người đòi hỏi cao hơn. Rằng nghệ sĩ đi tới đâu ai cũng cũng quan tâm, báo Tuổi Trẻ phải đưa tin, dù chỉ chụp ảnh tham quan. Và họ cho rằng cô phóng viên ấy nghiệp vụ kém. Tôi đến xấu hổ vì những hiểu biết chán đời như thế.
Câu chuyện chưa dừng lại ở đó. Mấy ngày sau khi trở về, My Lăng gọi điện cho tôi với giọng buồn trong nước mắt rằng, có người đã nói với lãnh đạo của cô về thái độ không hòa đồng trong chuyến đi, và đưa tin quá ít. Tôi muốn nổi khùng lên. Chữ in bằng tiền chứ có phải báo tường đâu mà muốn đăng gì thì đăng. Nếu có máy đo huyết áp lúc đó, chắc sẽ thấy máu nghề báo của tôi cao hơn máu nghệ sĩ. Bạn phải hiểu, nếu tổ chức sự kiện mà báo chí không viết nổi, tức là bạn thất bại. Và hành trình của chúng tôi là đi sáng tác. Bao giờ có tác phẩm công bố thì mới được xem là thành công. Thế mà 7 ngày hành trình, chưa có tác phẩm mà đã có 4 bản tin, họ còn chưa vừa lòng?
Tôi chỉ an ủi thôi chứ biết làm gì giờ. Chuyện mấy ông nghệ sĩ tự dưng bắt phóng viên người ta lãnh đủ. Rồi bực bội mấy ngày, tôi nghĩ ra một cách: sáng tác một bài hát với hình ảnh cô phóng viên này. Coi như chuyến này tôi sẽ viết 2 bài hát, một bài về cảng Dung Quất (Quảng Ngãi), và một bài về nhà báo. Nếu thành công, bài hát sẽ là gáo nước lạnh vào những định kiến ấy. Còn không thành công?… tôi chưa từng nghĩ điều này.
Bài hát Như hoa không tên
Vậy chủ đề là gì đây? Đã có biết bao sáng tác về nhà báo, nhưng không mấy được nhắc lại. Có lẽ do cái nghề đặc thù mà dân ngoại đạo khó diễn tả. Tôi nhớ lại cái hôm đi tham quan hồ Ba Bể ở Ba Vì. Khi đến Ao Tiên, một cái ao thiên nhiên rất thơ mộng, chúng tôi thấy hai bên lối đi xuống hồ có rất nhiều hoa nhỏ giống mấy hoa li ti trong những bó hoa trang trí. My Lăng hỏi tôi hoa đó tên gì. Tôi vốn dốt đặc về cây cỏ, chỉ biết vài loại phổ thông như hoa hồng, hoa cúc. Còn lại có tên hay không tôi cũng không quan tâm, nên nói đại là hoa dại.
Ồ, hay quá, người làm báo cũng giống như loại hoa trang trí ấy. Âm thầm mà không thể thiếu, để tôn vinh những nhan sắc khác. Đây chính là hình tượng người làm báo mà tôi đang tìm.
Để mở đầu bài hát, tôi phác họa hình ảnh một nữ phóng viên đi lấy tin ở một sự kiện, tất tả lao vào công việc. Hình ảnh này bắt nguồn từ cái hôm đầu tiên ra ga Sài Gòn đón tàu đi Quảng Ngãi, lúc này phóng viên My Lăng mới xuất hiện. Trước mặt tôi là một nữ phóng viên trẻ có nét duyên, đang hớt ha hớt hải kéo chiếc vali sợ muộn giờ. Áo khoác còn xộc xệch, My Lăng cừa nói vừa thở: nguyên ngày em phải tranh thủ đi phỏng vấn và thực hiện cho xong phóng sự để nộp tòa soạn.
Trong suốt những ngày chúng tôi được tiếp đón tại các tỉnh, My Lăng thường ngồi ở cuối phòng để di chuyển linh hoạt mà chụp ảnh. Đây cũng là hình ảnh thường thấy trong các sự kiện, các phóng viên đều đứng ở những góc khuất, tránh làm phiền những người khác. Vì vậy, chữ “âm thầm” đã toát lên tính chất của một công việc vốn dĩ không dễ dàng:
“Giữa căn phòng cô gái bước vào đám đông, bao vết loang bụi đường vẫn còn trên áo. Cô gái âm thầm ngồi nơi cuối phòng Hỏi xung quanh về cuộc sống thăm trầm…”.
Bài hát mở đầu như một ký sự, và khái quát hóa các công việc của một phóng viên bằng ca từ. Chẳng hạn, đối với bạn, quyển nhất ký để viết chuyện đời mình. Nhưng phóng viên có đến cả chục quyển nhật ký, chỉ viết chuyện đời người. Và họ tìm đến không phải vì “phong bì”, mà là máu nghề nghiệp, và cũng là nhiệm vụ. Kết quả công việc của những bông hoa không tên đó là thay đổi cuộc sống mỗi ngày. Và bài hát Như hoa không tên đã ra đời như thế.
Bài hát của những người làm báo
Sau khi xong, tôi tiến hành làm bản phối âm bài hát Như hoa không tên bằng các phần mềm chuyên dụng. Đồng thời, sử dụng cây guitar điện để làm nhạc dạo. Rồi tôi tự ghi âm, xem như một sản phẩm âm nhạc do người công tác trong ngành báo chí, vừa sáng tác, vừa trình bày. Tôi đưa My Lăng nghe. Cô ấy chỉ cười nói: em biết anh viết về ai rồi, cảm ơn anh!
Ngày 21/6 sắp đến, tôi copy bản audio này ra nhiều đĩa, và đem tặng cho mỗi phóng viên đồng nghiệp hay phỏng vấn tôi một bản. Mọi người đón nhận khá trân trọng. Và sau đó, một số tờ báo đã đưa tin về bài hát Như hoa không tên này. Dần dần, trong các chương trình tôn vinh người làm báo hằng năm, bài hát này lại xuất hiện nhiều hơn. Một thời gian sau tôi nhờ ca sĩ Đức Tuấn ghi âm bài hát này để phổ biến rộng hơn. Rồi sau đó, không chỉ bằng giọng ca Đức Tuấn, mà phần lớn do chính các nhà báo thể hiện. Thậm chí, tôi được mời ra Hà Nội để trình bày bài hát này trong chương trình truyền hình trực tiếp trao giải báo chí. Nhiều phóng viên đã nói với tôi và có hơi đề cao rằng: đây đúng là bài “nhà báo ca”!
Lý do tôi nhờ ca sĩ Đức Tuấn thu âm lại bài hát Như hoa không tên, ngoài việc Tuấn thường tham gia các chương trình tôn vinh, còn vì phóng viên My Lăng rất ngưỡng mộ giọng ca sĩ nam cao trong bài Nơi ấy là Trường Sa mà tôi cho nghe trong hành trình. Cũng sau chuyến đi ấy, ước muốn ra Trường Sa để làm phóng sự của My Lăng đã thành hiện thực.
Thanks
Chân dung những người được đề cập trong bài viết, đã góp phần cho sự thành công này
Bước chân qua bao tháng ngày phiêu lãng, Đường về con phố xưa nay đây rồi, Bồi hồi rung tiếng chuông trước mái hiên nhà.
Phút giây qua con tim chợt nao nao, Kìa mẹ đang bước ra trước hiên nhà, Thời gian trôi quá mau tóc mẹ bạc đầu.
Tuổi mẹ già giờ mẹ đâu có mong chi, thương đàn con giờ nơi chốn nào. Cuộc đời nghèo giàu sang biết ra sao, một trang thơ mẹ vẫn chờ tin.
Nhìn lại mình còn được đi khắp muôn nơi, thua gì ai trần gian chốn này. Để mẹ già ngồi đây vá khâu, mình đơn côi nhìn nắng chiều buông.
Lớn lên bao năm trong vòng tay ấy, giờ đặt chân bước ra với cuộc đời, nhẹ giang đôi cánh bay khắp bốn phương trời.
Có sông sâu nơi đâu mà chưa qua, kìa đỉnh cao dưới chân đã bao lần. Mà sao vẫn xót xa tiếng con gọi mẹ.
Tuổi mẹ già giờ mẹ đâu có mong chi, thương đàn con giờ nơi chốn nào. Cuộc đời nghèo giàu sang biết ra sao, một trang thơ mẹ vẫn chờ tin.
Nhìn lại mình còn được đi khắp muôn nơi, thua gì ai trần gian chốn này. Để mẹ già ngồi đây vá khâu, mình đơn côi nhìn nắng chiều buông.
[Giảng tấu]
Chặng đường dài nào mà ta đã đi qua, chân trời xa nào ta đã tìm. Giờ ngồi lặng nhìn lên giữa không gian, hỏi vinh quang nào có mẹ không?
Mặt trời hồng rồi ngày mai cũng qua đi. Sông dài kia ngày mai cũng cạn. Hỏi cuộc đời tìm ở đâu chốn nương thân, ngoài mái ấm mẹ vẫn chờ mong.
Thèm một lần được nằm nghe tiếng ru êm. Nghe thời gian nhẹ trôi trước thềm. Lòng nghẹn ngào rồi bật lên tiếng thơ ngây: Mẹ ơi con mẹ đã về đây. Mẹ ơi con mẹ đã về đây. Mẹ ơi con mẹ đã…. về đây.
Trở về là bài hát về mẹ được sáng tác vào khoảng năm 1997 để tôi chơi cùng ban nhạc The Broom. Sau đó đến năm 2006 mới hoàn chỉnh. Bản ghi âm này cũng là bản thu đầu tiên mà ca sĩ Thái Thùy Linh thực hiện để gửi đi dự thi chương trình Bài Hát Việt số 3 (2006). Sau đó, ca khúc đã giành được giải thưởng do khán giả bình chọn trong chương trình này. Từ thành công này, Thái Thùy Linh đã đưa bản ghi âm này vào album Trở về của giọng ca Sao Mai Điểm Hẹn.
Sở dĩ tôi viết ca khúc này, vì cũng là sự ngẫu nhiên vào khoảng năm 1997. Khi đó, tôi đang viết nhiều ca khúc cho ban nhạc mới – The Broom – của mình. Bên cạnh những bản nhạc mang chất Rock như Cất Cánh; Rock’n Roll cho em; Hát đi em…, tôi cần một bài hát mang chất Rock Ballad. Và tôi bắt đầu rải âm Em (Mi thứ).
Những ngón tay tôi rải tạo nên ngay câu intro từ ban đầu, và tôi ngâm nga ra giai điệu tròn trĩnh ấy. Bản nhạc này nhanh chóng hoàn tất về mặt giai điệu trong thời gian ngắn, bởi yếu tố lặp đi lặp lại là chủ yếu. Về phần nội dung, tôi sáng tác dựa theo cảm xúc của bộ phim “Cỏ lồng vực” đã xem trên TV. Bộ phim nói về một cậu con trai ở quê miền Bắc. Cậu sống với mẹ già, nhưng lười biếng, và từ bỏ quê lên Hà Nội làm giàu. Nhưng số phận cậu luôn bị thất bại, và đi tù vì buôn hàng lậu. Sau vài năm ra tù trở về, cậu ngỡ ngàng khi nhìn thấy bàn thờ mẹ…
Khi những câu nhạc đầu tiên xuất hiện:
"Bước chân qua bao tháng ngày phiêu lãng Đường về con phố xưa nay đây rồi Bồi hồi rung tiêng chuông trước mái hiên nhà"
Đoạn này đã gọi cho tôi hình ảnh khoảnh khắc người con trai ấy đứng trước bàn thờ mẹ già. Và từ đây, tôi phát triển những đoạn sau dựa trên hình ảnh đó. Sau này tôi được biết câu kết thúc: Mẹ ơi con mẹ đã về đây! khiến không ít người nghe đã rơi nước mắt.
Trở lại với bài hát về mẹ. Sau khi sáng tác xong, tôi cùng nhạc sĩ Bảo Huy (con trai nhạc sĩ Thế Hiển) thử ghi âm kiểu Unplugged tại nhà của Huy. Gọi là “thu âm” cho oách, chứ thiết bị thu Home Studio lúc bấy giờ chỉ là máy catsette mà thôi. Không như phòng thu âm hiện nay của chúng tôi. Và không gian không có cabin tiêu âm, mà thu hát trực tiếp giữa phòng khách.
Lúc đầu, tôi có viết một câu trong đoạn điệp khúc thế này: “Thằng nào nghèo giàu sang biết ra sao…”. Chợt nhạc sĩ Thế Hiển lúc bấy giờ đang nghỉ trong phòng, ông nghe câu đó vội đi ra và đề nghị tôi sửa lại thành: “Cuộc đời nghèo giàu sang biết ra sao”. Ông khuyên tôi hạn chế sử dụng những từ như “thằng này thằng nọ”, nghe không đượt lọt tai. Và tôi đã sửa theo đề nghị của tác giả “Hát về anh”.
Bài hát được chúng tôi biểu diễn khá nhiều trên sân khấu với ban nhạc. Và bạn bè tôi luôn đề nghị tôi hát ca khúc này trong những lần gặp gỡ.
Cho đến khoảng năm 2006, khi đó tôi đang hợp tác với nữ ca sĩ Thái Thùy Linh trong một vài công việc. Một lần chúng tôi đến quán nhạc của một người bạn, tôi được mọi người đề nghị hát lại bài Trở Về. Khi đó, tôi lên sân khấu, mượn đàn guitar và hát. Ngay sau đó, Thái Thùy Linh với tôi rằng muốn hát bài này, vì cô cũng là một người đã xa mẹ cha để vào nam sinh sống, và cảm nhận bài hát đồng cảm với hoàn cảnh của mình.
Tuy nhiên, có một điều mà tôi rất băn khoăn. Nguyên nhân là ca khúc được soạn trên cung Em cho giọng nam, sử dụng dây buông của đàn guitar. Nếu chuyển qua giọng nữ (Bm), thì phải dùng đến công cụ Capo Guitar ở ô gần cuối cần đàn. Như vậy, câu giảng tấu chơi kiểu móc classic sẽ không rõ một số thế bấm.
Vài tuần sau, tôi bắt đầu chú ý đến cuộc thi Bài hát Việt mới lên sóng truyền hình được 2 số. Thú thực, tôi không quan tâm lắm đến “tranh tài thi thố”. Bới là dân làm sự kiện, chúng tôi hiểu rằng, cái giá trị giải thưởng vài chục triệu giải thưởng chỉ là số nhỏ so với cái giá của nhà tài trợ rót vào. Những đơn vị thực hiện bên lền sân khấu mới là người hưởng lợi từ các cuộc thi. Còn “thí sinh” như chúng tôi, phải bỏ tiền làm nhạc để cuộc thi trở nên hào hứng cho họ.
Trong khi đó, Thái Thùy Linh mới được biết đến từ giải thưởng phong cách nhạc Rock ở cuộc thi Sao Mai Điểm Hẹn 2004. Cô hoàn toàn chưa có một ca khúc dấu ấn cho mình. Đối với tôi, người thành công trong nghệ thuật cần có một dấu ấn tác phẩm. Chính vì thế, tôi quyết định một lần nữa trở lại sân khấu tranh tài. Và đăng ký ca khúc “Trở về” với phần thể hiện của Thái Thùy Linh.
Tôi nhanh chóng hoàn thiện ca từ bài hát Trở Về, vì phần lời trước đây ngắn hơn, ít xúc tích hơn. Sau khi sửa xong, tôi cần một nhạc sĩ hòa âm phối khí trực tiếp với tôi. Giai đoạn này ban nhạc Cây Chổi của chúng tôi cũng đã kết thúc, nên tôi không có Band để chơi lại tác phẩm. Trong khi đó, ca khúc này được viết một cách toàn diện, từ cấu trúc intro, câu dẫn cho đến giảng tấu, tất cả là một khối không thể tách rời. Nên tôi cần trực tiếp thực hiện bản hòa âm, cùng một nhạc sĩ có thiết bị đầy đủ.
Và tôi tìm đến nhạc sĩ Quốc Vượng ở gần nhà, và cùng làm việc 1 buổi. Câu intro và giảng tấu đó, tôi phải dùng công cụ Capo Guitar để chơi. Và một số nốt ở câu giảng tấu phải bỏ. Bản Beat hoàn thành ngay sau khi tác giả “Chợt nghe bước em về” hoàn thiện bản mix. Đây chính là bản audio Trở Về mà Thái Thùy Linh đã phát hành, và cũng là bản mẫu cho các nhóm nhạc chơi về sau này.
Trước khi phát hành album Trở Về, Thái Thùy Linh từng đặt một nhạc sĩ thực hiện toàn bộ album cho mình. Trong đó, bài Trở Về cũng được nhạc sĩ này hòa âm lại, vui tươi hơn. Sau khi Linh đưa tôi nghe, tôi nói ngay: cho tôi rút bài hát ra khỏi album này, bởi người hòa âm không hiểu mình đang làm gì. Linh cũng đồng tình, và quyết định vẫn giữ bản ghi âm mà tôi thực hiện để phát hành album đầu tiên. Trong album này cũng có thêm ca khúc “Tiếng gọi mùa xuân” mà tôi sáng tác cho Linh ngày đầu tiên trở về Hà Nội sau nhiều năm Nam tiến.
Sau khi làm nhạc xong, tôi và Thái Thùy Linh cùng vào Studio của nhạc sĩ Nguyễn Hưng Thịnh. Đây cũng là phòng thu âm mà tôi đã thực hiện những bản ghi thành công như: “Mãi là người thanh niên Việt Nam“; “Nơi ấy là Trường Sa“… Chúng tôi thực hiện bản ghi âm hoàn chỉnh, và gửi đến ban tổ chức cuộc thi Bài Hát Việt số 3. (Đây cũng là bản audio chính thức mà các bạn nghe từ album Trở Về của ca sĩ Thái Thùy Linh).
Ngay sau khi cuộc thi diễn ra, Thái Thùy Linh đã biễu diễn live rất ấn tượng trên sóng truyền hình. Cơ cấu cuộc thi Bài Hát Việt này chỉ có 2 giải. Một giải do Hội đồng giám khảo bình chọn. Và một giải do khán giả bình chọn. Kết quả công bố sau 1 tháng, bài hát Trở Về được giải do khán giả bình chọn. Và từ đây, Thái Thùy Linh gắn liền với ca khúc Trở Về trên toàn quốc vào năm 2006.
Đến năm 2012, bài hát về mẹ một lần nữa trở lại với giọng hát nữ ca sĩ Đinh Hương, và gây ấn tượng với khán giả trong chương trình Liveshow Giọng hát Việt. Bài hát đã giúp Đinh Hương lọt vào Top 2 thí sinh xuất sắc nhất của đội Hồ Ngọc Hà. Cũng từ đây, bản ghi âm mới của nữ Á quân này đã được đưa vào danh sách những bài hát hay về mẹ trên nền tảng nhạc kỹ thuật số. Những playlist này thường được các bác tài mở trên những chuyến xe đường dài, khiến ca khúc cũng tiếp cận được những khán giả ở các tỉnh thành cả nước.
Hạnh phúc riêng em như bao cuộc đời Buổi sáng thức giấc không còn nghe ưu phiền Chiều hôm thênh thang sau những cơn mưa dài Hạnh phúc em như những giấc mơ
Hạnh phúc riêng em hôm qua bạn bè Hỏi thăm em sau bao thời gian xa gần Hạnh phúc lấp lánh khi có ai đợi chờ Hạnh phúc em giống như nhiều người
Chorus: Và là ánh mắt trong chiếc hôn đầu tiên Và là tiếng hát ru trong đêm ngủ yên Là nụ cười về thay lo lắng Ánh mặt trời về thay tối tăm Này em hỡi, hãy mỉm cười khi hạnh phúc đang đầy
Còn những đôi chân, chưa đi một lần Còn những tấm áo chưa được thay bao giờ Còn những đôi tay nâng bát cơm chưa đầy hạnh phúc em, ước mơ nhiều người.
Vers 1: Ngoài kia hoa mai đang hé màu Nắng xuân đang bừng lên Và nơi phía chân mây có lời âu yếm Quê hương tôi đang đón chờ Xếp lo âu vào nhau Xuân nay tôi sẽ về Với gia đình, với anh em Với bao nhiêu nụ cười
Chorus: Mừng xuân năm mới Tôi chúc cho anh em bạn bè những người ở lại Tìm thấy nhau trong giây phút ban đầu Mừng xuân năm mới Tôi sẽ đi giữa mọi người Nơi con đường mà trước đây, tôi lớn lên từng ngày.
Vers 2: Rồi tôi đi qua bao cánhđồng Ngắm con sông ngày xưa Mẹ sẽ dắt tôi sang chơi nhà cuối phố Khi xưa tôi hay vui đùa BỐ sẽ ngồi nói tôi nghe Những tâm tư cuộc đời.
Intro: Trường yêu hỡi chúng tôi về đây, nhìn tôi xem giờ nay khác xưa rồi. Ngày nào rời trường mặc thêm áo mới, mà gặp lại trường vẫn như xưa.
Những kỷ niệm gọi nhau trong trí nhớ, đường thênh thang bạn thân kéo nhau về Bốn phương trời gọi nhau vang tiếng cười. Bao âu lo giờ đây cũng xin ngừng. Có một người giờ đây đã quá lớn. Một người kia giờ đây sống âm thầm Có một người về đâu nơi cuối trời Nghe đâu đây còn vang tên nhau.
Chorus: Trường yêu hỡi chúng tôi về đây Nhìn tôi xem giờ nay khác xưa rồi, ngày nào rời trường mặc thêm áo mới, mà gặp lại trường vẫn như xưa. Kìa chào thầy, thầy có nhớ em không? người học trò mười năm trước đây. Dường như có tiếng ai gọi tên tôi, Ừ hôm nay lại quên bút quên bài Ngày nào rời trường quên trang giấy trắng Giờ gặp lại mừng quá đi thôi
Có một lời mọi hôm nghe quá đắng, ngày hôm nay chợt nghe cũng thật thà, có nụ cười mọi hôm nghe não nề. Ôi hôm nay chợt nghe cũng nồng nàn. Có con đường nào không có đích đến, làm sao quên được nơi đã bắt đầu. Hãy quay về tìm nhau vang tiếng cười Cho âu lo ngày mai qua mau
Những nụ cười trở lại – Thay lời muốn nói 5/2011 – Phương Vy, Quốc Thiện
Những nụ cười trở lại – Thái Thùy Linh (Kênh VTV2)
Những Nụ Cười Trở Lại – Thanh Duy – Thay Lời Muốn Nói
.. Hoàn cảnh sáng tác
Vài năm trở lại đây, không hiểu từ đâu mà cứ mỗi khi đến hè, các em học sinh làm lễ ra trường, có cụm từ “Tạm biệt nhé và hẹn gặp những nụ cười trở lại” (trích tựa bài hát Những nụ cười trở lại của tôi). Cụm từ này xem như một lời chào và hẹn gặp ngày hiến chương. Tôi bắt gặp hình ảnh này rất nhiều trên google và youtube, phải nói là very happy vì tác phẩm của mình trở thành một hình tượng giá trị nào đó trong lòng mọi người. (Xem tiếp…)
Từ chuyện họp trường của bố
Nhớ khoảng năm 1998, lần đầu tiên tôi được về Hà Nội. Chuyến đi ấy là quà tốt nghiệp Đại học mà bố dành cho tôi. Lần đó, cũng là dịp họp lớp đại học Bách Khoa Hà Nội, nơi bố mẹ tôi quen nhau. Hôm đó, bố tôi đi dự, còn tôi thì đi ngao du vịnh Hạ Long cùng một người bạn. Chiều tối về, tôi nghe bố kể chuyện gặp bạn bè cũ. Cái ấn tượng của tôi là câu chuyện những bậc cha chú gặp nhau sau ngày hòa bình, người còn người mất, người làm ông, người làm thằng… nhưng tất cả vẫn “mày tao” như ngày nào.
Vì thế tôi hình dung đến những nụ cười bạn bè giữa cuộc sống, nụ cười hồn nhiên của những người đã lớn tuổi. Giai đoạn đó, tôi cũng muốn viết một bài hát về tuổi học trò, về ngày hiến chương nhà giá. Và đây chính là ý tưởng để thực hiện. Một hôm đang sáng tác, tình cờ tôi rải vài hợp âm trên đàn guitar, và ngâm nga: “trường yêu hỡi chúng tôi về đây, nhìn tôi xem giờ nay khác xưa rồi, ngày nào rời trường mặc thêm áo mới, mà gặp lại trường vẫn như xưa“. Từ câu nhạc đầu tiên này, tôi phát triển tiếp những câu tiếp theo, và những câu mở đầu.
Những nụ cười trở lại
Hình như mọi người có vẻ thích câu “có con đường nào không có đích đến, làm sao quên được nơi đã bắt đầu”. Vâng, chính tôi cũng tự ngưỡng mộ mình vì đã nghĩ ra được câu hát như vậy. Bới vì bài hát không phải được hoàn chỉnh cùng một lúc. Tôi viết bài này khoảng vài tháng.
Ban đầu, bài hát chỉ có lời 1 rồi điệp khúc. Nhưng có lẽ giống như tìm mạch nước, khi bạn đã bắt được đầu mạch, thì sẽ lần ra cả dòng chảy dễ dàng. Nên tôi viết tiếp lời 2, và từ đó tìm ra câu hát này, và bài hát Những nụ cười trở lại ra đời như thế đó.
Sau khi viết xong, tôi nhờ nhạc sĩ Phạm Gia Khang – một người bạn chơi nhạc – giúp tôi hòa âm phối khí. Lúc đó, tôi chưa có điều kiện để tự làm một Home Studio cho mình. Khoảng 1 tuần sau thì Khang gửi cho tôi file wave nhạc nền. Lúc đầu, bài hát cũng được sắp theo trình tự lời 1 – điệp khúc – lời 2 – điệp khúc như bao bài hát khác.
Tuy nhiên, câu nhạc dạo của Khang khiến tôi đổi ý, sao không đưa một phần đoạn điệp khúc lên đầu như nhiều bản nhạc phương tây hay làm. Và tôi nói Khang sửa giúp một lần nữa. Giai đoạn đó, chúng tôi chưa có phần mềm biên tập chuyên nghiệp, mà tất cả được làm trên 1 cây đàn organ, nên để thực hiện bản phối âm cho bài hát Những nụ cười trở lại, cực vô cùng.
Ngoài ra, phần kết thúc bài hát cũng không về chủ âm như thường lệ, mà được kết ở quảng 5. Lý do là phần kết sẽ là đồng ca, và tôi muốn dụng kỹ thuật fade out trong ghi âm như nhạc nước ngoài thường làm.
Sau khi thu âm demo bằng chính giọng của mình, tôi đưa bài hát Những nụ cười trở lại cho nhạc sĩ Đinh Quang Minh, lúc bấy giờ đang là manager của nhóm F5. Sau khi nghe xong, Đinh Quang Minh quyết định đưa bài hát này vào album mới của nhóm F5. Theo đề nghị của tôi, Minh đã cover phần nhạc nền này nhưng với chất lượng âm thanh tốt hơn, và sau đó thì phát hành.
Bài hát Những nụ cười trở lại lúc ấy được nhóm F5 phổ biến đầu tiên, nhưng có vẻ chưa mạnh. Cho đến khi nữ ca sĩ Hiền Thục thực hiện trong album của mình. Do không liên lạc với tôi trước, nên bản ghi âm của Hiền Thục vài chỗ chưa lột tả được điều tôi mong muốn. Nhưng dù sao bản ghi âm này lại được khán thính giả yêu thích, và sau đó nhiều ca sĩ cũng cover theo đến nay.
.. Góc cảm ơn
Chân dung những người góp phần tạo nên sự thành công của bài hát mà tôi đẽ đề cập ở trên
NS Phạm Gia Khang
Nhạc sĩ Đinh Quang Minh
Nhóm F5
CS Hiền Thục
.. Báo chí & Sự kiện
Những bài viết đề cập đến ca khúc Những nụ cười trở lại
Ồ kìa cô em hôm nay sao ngồi đây suy tư Chuyện tình dĩ vãng tiếc thương àm chi Chuyện thần tiên em nghe không Hay chuyện phim hôm qua Và chuyện thế giới với bao điều mới Nếu đến lúc ấy vẫn chưa vơi buồn Thì hãy ghé chơi nơi này
Ở đây đông vui bao nhiêu con người đang say sưa Và một thế giới với muôn vì sao Nhìn kìa em ơi nguy nga một dàn âm thanh cao Và ngàn bong bóng với muôn màu sắc Đấy nhé bé thấy có vui không nào Này nhé, em nghe này.
Chorus: Là khi đêm buông xuống muôn ánh đèn Hào quang soi sáng muôn màu Đàn vang lên át tiếng sóng đại dương Phá tan trời không Lúc đó anh sẽ hát với "Rock and Roll"
Và đàn guitar anh đây, xin đàn cho em nghe Một bài ca với những giai điệu mới Và để em quên đi bao ưu phiền mang trong em Và để em thấy nắng lên ngàn nơi Với những tiếng sóng khát khao xô bờ Và gió xé tan mây trời
Mọi người nơi đây vui say, reo hò trong câu ca Hòa nhịp tiếng trống át muôn trùng khơi Nhìn kìa em ơi quanh em, muôn vì sao lung linh Là một thế giới mới như vừa đến Đấy nhé bé thấy có vui không nào Này nhé em nghe này.
Tại sao bài hát có 2 tựa đề, hãy xem trong phần Hoàn cảnh sáng tác
Hoàn cảnh sáng tác
Xem chi tiết:
Bạn nghe chữ Rock’n Roll hẳn là quen thuộc? Tôi sẽ không giải thích về lịch sử của thể loại nhạc Mỹ này, bởi bạn có thể tìm kiếm trên wikipedia. Tôi chỉ nói về sự “quen thuộc” của thể loại này vào thời điểm hơn 20 năm trước.
Hồi đó, do chưa có internet, nên thông tin về các thể hoại nhạc chưa rõ nét lắm. Những định nghĩa về Rock’n Roll trong giới trẻ Việt Nam còn khá mơ hồ. Chủ yếu hiểu biết qua những mỹ từ mà các nhà báo đề cập trong các chuyên đề âm nhạc thế giới.
Phần lớn giới trẻ hiểu đây là thể loại Rock đầu tiên xuất hiện vào thập niên 50-60, gắn với tên tuổi của các huyền thoại như Elvis Presley, The Beatles, Rolling Stone…
Một số người từng nghĩ rằng Rock’n Roll là điệu Twist ở vũ trường (như bài “Let’s Twist again” bởi luồng hợp âm 12 phổ biến trong thể loại này). Điều này không đúng, bởi Rock’n Roll là một thể loại, còn Twist chỉ là một điệu nhảy. Cụ thể, Rock’n Roll có nhiều biến thể, nhưng Twist thì không, bởi nếu biến thể thì không ai nhảy được nhé.
Rock’n Roll sau này phát triển thành nhiều thứ nhạc làm điên đảo thế giới, trong đó tôi thích nhất là Hair Rock (hay là Glam Metal).
Trở lại với bài hát, khi ấy khoảng năm đầu 1998, một chương trình truyền hình giới thiệu các ban nhạc trẻ phỏng vấn tôi. Và họ mời 2 nhạc sĩ Bảo Chấn, và Dương Thụ (lúc bấy giờ đang có vị trí xếp hạng cao trong chương trình Làn sóng xanh).
Sau khi nghe tôi hát một số ca khúc viết cho ban nhạc Cây chổi, nhạc sĩ Bảo Chấn đề đề nghị đưa bài hát “Rock’n Roll cho em” này vào album tựa đề Chào Nhé, qua giọng ca của nam ca sĩ Bằng Kiều. Tuy nhiên, nhạc sĩ Bảo Chấn đề nghị tôi sửa tựa đề thành “Nhạc khúc cho em” (và tựa album Chào nhé” cũng chính là bài Bye goodnight).
Mục đích là để dễ phát hành đầu năm cho may mắn, và cũng hạn chế chuyện dùng tựa tiếng nước ngoài trong xin phép sở Văn hóa thông tin. Tôi thực sự không biết việc kiểm duyệt hồi đó có chuyện khó khăn với tiếng Anh hay không. Nhưng vì mình là dân amatuer, nên mấy nhạc sĩ chuyên nghiệp nói sao, tôi nghe vậy.
Vì thế hiện nay, trong các playlist được yêu thích của ca sĩ Bằng Kiều, thường có bài “Nhạc khúc cho em” mà ít ai biết đến tác giả. Vài năm sau đó, nhạc Nguyễn Nhất Huy (Nguyễn Nhất Huy) cũng giúp tôi biên tập bài hát này vào một album khác, với giọng ca của ca sĩ Đoan Doan Trang , và đương nhiên, tựa đề tôi lấy lại cho đúng là “Rock’n Roll cho em”.
Còn hôm nay, tôi muốn thực hiện lại bài hát này, với đúng tinh thần mà tôi đã thực hiện cách đây hơn 20 năm. Khi ấy, mỗi bài hát tôi viết không chỉ có nhạc và lời, mà phải có tổng phổ, có intro, giảng tấu, có ý tưởng rõ ràng. Dù thế nào, thì đây mới là sản phẩm toàn diện mà tôi muốn thể hiện
When I asked what is the rose My mama told me babe It's the flower never die The rose is flower of love And I asked what is the love My papa told me my son Since I got married with her It's still not answer for me
Time goes by and I met a girl On the way be young man Spend more time to look her life I spend more change in me In the mid of February Buy a bouquet in town Driving to her little house Knock the door to say
Chorus: This rose is just for you, it's the rose of valentine day This love is for you, it's the love of truly heart. She's look at me and smiling So I know what answer be Love is not the what to see But the way from heart to heart
Now that we are family My little child also asked me Why people give little rose Why they call it love I've just smile and tell him so That you would found in some day When you give someone a rose And tell something like this
Chorus:
Coda (x 2): This rose just for you, just for love of mine This rose is colored of burning heart Valentine tonight, we will turn up all the light For the rose of love never die For the rose of love never die
(Bài dịch này chỉ để hiểu ý nghĩa, không dùng để hát)
Khi tôi hỏi mẹ hoa hồng là gì Mẹ bảo tôi rằng “này con Đó là một loài hoa không bao giờ chết Là loài hoa của tình yêu” Và rồi tôi lại hỏi tình yêu là gì Bố tôi bảo rằng “này con Từ khi bố cưới mẹ đến giờ bố vẫn chưa có câu trả lời này”
Rồi thời gian trôi qua, tôi gặp một cô gái Trên con đường trưởng thành Khi dành hết thời gian để nhìn nàng Là khi tôi đã dành thời gian để thay đồi mình Rồi vào giữa tháng 2 Tôi mua một bó hoa tươi Chạy đến ngôi nhà nhỏ của nàng Gõ cửa và nói rằng
Điệp khúc: Bông hồng này dành cho em, bông hồng của ngày tình nhân Tình yêu này dành cho em, là tình yêu của trái tim chân thành. Nàng nhìn tôi và mỉm cười Thế là tôi hiểu câu trả lời là gì Tình yêu không phải thứ để thấy Mà là cách trái tim tìm đến trái tim
Giờ đây chúng tôi là một gia đình Đứa con nhỏ của tôi lại hỏi Tại sao người ra tặng hoa cho nhau Tại sao người ta gọi đó là tình yêu Tôi chỉ mỉm cười và nói với con rằng con sẽ thấy câu trả lời vào một ngày nào đó Khi con tặng ai đó một bông hồng Và nói như thế này
Chorus:
Coda (x 2): Bông hồng này cho em, dành cho tình yêu của tôi Bông hồng này mang màu của một trái tim bỏng cháy Đêm nhân tình hôm nay, chúng ta sẽ thắp sáng tất cả những ngọn đèn Để những bông hồng của tình yêu sẽ không bao giờ tàn Để những bông hồng của tình yêu sẽ không bao giờ tàn
Hoàn cảnh sáng tác
Rose for you là bài hát bằng tiếng Anh mà tôi viết vào năm 1995. Đây là ca khúc đầu tiên tôi tham gia cuộc thi Unplugged năm trước khi thành công với ca khúc Bye goodnight.
Tựa đề ban đầu của bài hát tiếng Anh này khi tham gia cuộc thi là Rose for you (bông hồng cho em). Tuy nhiên, bộ đôi TN (Trung – Nghĩa) gồm tôi và Tấn Trung (tay trống trong ban nhạc trước đó) chỉ đứng thứ 9 trong cuộc thi với bài hát này.
Nội dung bài hát bông hồng cho em đề cập đến ngày Valentine. Thời điểm những năm đó, “Ngày tình nhân” cũng mới bắt đầu thu hút giới trẻ tại Việt Nam. Và các bạn trẻ xem đây như một cơ hội để tỏ tình bằng những bông hồng.
Về mặt kỹ thuật, bài hát Rose for you được viết theo thể loại Rock Ballad, vốn được yêu thích vào thời điểm những năm đó. Tôi dựa trên hòa âm E (mi trưởng) để soạn câu nhạc đầu. Nhưng đến câu thứ hai, bỗng dưng tôi nghĩ, vì sao không chuyển điệu cho khác lạ, mà người hát không bị sượng khi chuyển cung.
Và tôi dùng chính nốt nhạc cuối của câu trước, để làm điểm tựa bắt đầu cho câu sau. Thế là toàn bộ bài hát Rose for you được chuyển điệu đến 5 lần mà người hát cũng như người nghe không hề cảm thấy bị “gãy” đoạn.
Dù Rose for you được lọt vào top 10, nhưng tôi vẫn cảm thấy không hài lòng. Đây chính là động lực khiến tôi viết nên ca khúc Bye Goodnight để dành chức quán quân năm sau.
Đến dịp Valentine năm 2023, tôi và Tấn Trung cùng vào phòng thu âm để thực hiện lại bản ghi ca khúc này theo đúng nguyên tác. Phần ca từ đã được tôi hiệu chỉnh cho phù hợp hơn, so với phần lời tiếng Anh vào năm 1995. Đồng thời nội dung tập trung vào chủ đề Valentine hơn, với tựa đề: Rose for you (of Valentine day) (tạm dịch: bông hồng cho em – bông hồng của ngày tình nhân).
Nhóm The TN và bài hát Rose for you trong cuộc thi Unplugged 95
Ngày xưa này xưa Có câu chuyện tình bên lầu vàng gác son Dưới ánh trăng mờ câu thề trao lứa đôi Tình yêu tình yêu Vẫn đêm đêm đưa chân chàng tìm đến nàng Có ngăn đâu được cho dù bao trái ngang Ngày xưa cũng như bây giờ Ngàn chàng trai Và ngàn cô gái Ngàn chuyện tình như thế
Chorus: Chàng Romeo nàng Juliet Tìm đâu cho xa chuyện ngày hôm qua Chàng Romeo chờ em hôm nay Chờ trong mê say, chờ ngàn nhung nhớ Này Juliet hỡi em có nghe Lời một trái tim vẫn đang âm thầm Lầu vàng gác son dưới muôn ánh sao Tuyệt vời biết bao bóng em đâu rồiJuliet này Juliet này Romeo hôm nay vẫn đứng một mình Juliet này Juliet này Romeo hôm nay vẫn đứng một mình
Mặt trời rực sáng giữa muôn hào quang Mặt trời buồn những lúc mấy chiều giăng mặt trời lại khóc mỗi khi mưa về Mặt trời chẳng biết có ai buồn vui Mặt trời chẳng biết nhớ thương từ đâu Mặt trời chẳng biết nói yêu bao giờ Một ngày nào đó trái đất ngừng quay Mặt trời lại chết giữa muôn màn đêm Người yêu ơi, đừng như ánh mặt trời đơn côi
Này anh nói đi nói đi nói đi Rằng anh sẽ đến bên em dù cuộc đời ngày mai mưa nắng Hứa đi hứa đi hứa đi Và anh hứa có trái tim mình thật lòng vì tình yêu em
Hãy nói trước bầu trời đêm nay Dù cho mai đây trái đất thôi quay Thì vẫn mãi mãi trọn đời bên em Và yêu em như lúc chưa yêu ai Này anh nói đi nói đi nói điUh hu uh la la Này anh nói đi nói đi nói đi Uh hu uh la la Này anh nói đi nói đi nói đi