Thẻ: phân tích

  • Trang phục rằn ri trong hội diễn nên thể hiện thế nào?

    Trang phục rằn ri trong hội diễn nên thể hiện thế nào?

    Thỉnh thoảng trong các hội diễn văn nghệ quần chúng, tôi thấy không ít tiết mục bộ đội Trường Sơn lại mặc trang phục rằn ri. Có người cho là phản cảm, có người cho rằng “quân phục rằn ri là của bộ đội hiện nay nên diễn được”.

    Bản thân nhiều giám khảo cũng lúng túng vì không biết chấm thế nào cho đúng. Vì vậy tôi xin bàn luận một chút để bạn hiểu rõ hơn, có nên hay không khi xây dựng hình tượng bộ đội Trường Sơn mặc quân phục rằn ri trên sân khấu.

    .. Tìm hiểu về trang phục rằn ri


    Vào thế chiến thứ hai, các chuyên gia quân sự Mỹ đã thiết kế cho lính biệt kích loại trang phục ẩn nấp có tên gọi là Camouflage (nguỵ trang). Họ nghiên cứu từ cách ẩn náu của một loại cá “Peacock Flounder” (Cá bơn chấm xanh) ở vùng biển Hawai. Khi bơi sát đáy, cơ thể chúng đổi màu theo đá hoặc san hô bên dưới. Lúc này chúng như “tàng hình” và khó phát hiện.

    cá Peacock Flounder, tạo nên ý tưởng về trang phục rằn ri ngày nay
    Loài cá “Peacock Flounder” tự đổi màu theo đá và cát để nguỵ trang. Nhất là bức ảnh thứ 4, con cá gần như tàng hình.

    Chính vì vậy màu sắc rằn ri được thiết kế mô phỏng bề mặt đất đá nơi trận địa chứ không phải màu cây rừng như nhiều người thường nghĩ. Và quân phục rằn ri cũng có nhiều màu cho phù hợp với thổ nhưỡng nơi chiến đấu.

    Chẳng hạn, với lực lượng mặt đất và lính dù, rằn ri sẽ gồm xanh lá cây, nâu, trắng, đen. Lực lượng hải cẩu (đặc nhiệm biển) và lực lượng vùng núi tuyết sẽ có màu xanh biển và trắng. Còn lính sa mạc sẽ có màu vàng và nâu. Dần dần, rằn ri trở thành quân phục chiến đấu chung của cả thế giới.

    Tuy nhiên, trong giai đoạn Mỹ ngụy, những cuộc đàn áp, bắt bớ… đều mang màu áo lính rằn ri. Điều đó khiến dân chúng kinh sợ. Từ đó rằn ri được xem là biểu tượng của “vũ lực” và “đàn áp”.

    Cách ngụy trang của biệt kích Mỹ
    Cách ngụy trang của biệt kích Mỹ

    …Trong suốt giai đoạn Mỹ ngụy, những cuộc đàn áp, bắt bớ… đều mang màu áo rằn ri. Điều đó khiến dân chúng kinh sợ. Từ đó rằn ri được xem là biểu tượng của “vũ lực” và “đàn áp”.

    .. Vậy quân phục bộ độ cụ Hồ mặc màu gì?


    Khác với quân phục rằn ri của Mỹ – ngụy, bộ đội Việt Nam dùng quân phục màu xanh cây rừng. Bởi dọc dãi Trường Sơn chúng ta chỉ toàn là rừng phủ xanh đồi núi. Khi hành quân, bộ đội lấy lá cây phủ lên ba lô, nón cối. Khi có động, bộ đội chỉ việc nép cạnh một bụi cây là trực thăng khó có thể phát hiện từ trên cao.

    Chính vì vậy bộ đội Bắc Việt đã đi bộ vào Nam qua dãi Trường Sơn suốt bao năm trời mà địch khó phát hiện. Cuối cùng Mỹ phải sử dụng thủ đoạn rải chất độc da cam để cháy vàng hết cây rừng. Mục đích là để nhìn thấy màu xanh áo bộ đội.

    Tuy nhiên, điều kỳ diệu là cây này chết thì cây khác mọc lên. Chúng tiếp tục che chở cho bộ đội đến ngày giải phóng. Chính vì vậy, màu xanh trơn của bộ đội còn là biểu tượng của sự “gan dạ”, “bất khuất”, của sự “hiền hòa”, và “che chở”.

    trang phục của bộ đội Việt Nam mau xanh chứ không phải rằn ri
    Màu quân phục truyền thống của bộ đội Việt Nam

    Quân phục màu xanh trơn của bộ đội còn là biểu tượng của sự gan dạ; hiền hòa; và “che chở”.

    Sau ngày hòa bình, quân phục rằn ri được đưa vào sử dụng cho một số lực lượng chiến đấu. Trong đó có lực lượng chống Fun Rô; cảnh sát biển; lực lượng trấn át tội phạm; bộ đội biên phòng v.v… Tuy nhiên, màu xanh trơn vẫn là gam chủ đạo của quân đội Việt Nam hiện nay.

    .. Vậy dùng trang phục rằn ri sai cách sẽ ra sao?


    Trở lại với đề tài ta đang bàn, nếu bạn xây dựng hình tượng bộ đội Trường Sơn trên sân khấu với trang phục rằn ri cầm cờ đỏ sao vàng thì sao? Xin trả lời là người xem không phân biệt được đâu là “ta” đâu là “địch”, đâu là “chính nghĩa” đâu là “hung tàn”.

    Một đơn vị Đoàn phường xây dựng kịch bản hội diễn thế này: tiết mục trước là cảnh minh họa bộ đội áo xanh chiến đấu với giặc áo rằn ri. Sang tiết mục sau, thì hai bạn rằn ri vừa rồi để nguyên xi quân phục ra múa bài “Hoa Sen dâng Bác”.

    Người xem cảm giác như “địch vừa thắng ta, xông ra cảm ơn Bác”. Một bạn hồn nhiên trả lời rằng “đây là quân phục mượn của bộ đội biên phòng”.

    Đúng, đây là quân phục hôm nay, nhưng không phải hôm qua. Còn trong lịch sử, rằn ri là quân phục của chế độ Mỹ ngụy. Cho nên, nếu anh bộ đội mặc quân phục rằn ri, khóc lóc chia tay mẹ lên đường đi B, chắc chắn người xem sẽ bảo: à, đây là một tay chiêu hồi hoặc Việt gian.

    Tôi còn nhớ năm 2010, trong chương trình ca nhạc “Đêm huyền thoại” chào mừng 35 năm giải phóng miền Nam, được truyền hình trực tiếp (do một tờ báo lớn ở TP.HCM tổ chức). Chương trình kết thúc bằng tiết mục thời trang bộ đội . Trong đó có các kiểu quần phục xanh và rằn ri cách điệu.

    Nếu như tiết mục này tách riêng thì sẽ không có gì để nói. Nhưng vị đạo diễn lại lồng ghép vào cảnh cuối khi xe tăng húc đổ cổng dinh độc lập. Và kết quả trên màn hình là:

    Trong không khí tưng bừng ngày 30.4 lịch sử, các cô chân dài với trang phục rằn ri chiếc thấp chiếc cao, õng ẹo bên các anh bộ đội áo xanh. Còn lính ngụy quân phục rằn ri thì hân hoan với cờ đỏ sao vàng. Thậm chí một diễn viên nam “bộ đội” còn vui vẻ kè hai cô người mẫu rằn ri bước ra chung vui ngày giải phóng.

    Mẹ tôi sau khi xem xong phải thốt lên: “bộ đội vào giải phóng miền nam để ăn chơi à?”. Hậu quả hôm sau tờ báo đó có một cuộc họp khẩn cấp…

    Sân khấu là thế, nó là nơi khái quát hóa hiện thực. Cho nên dù muốn hay không thì tất cả những gì xuất hiện trên sân khấu. Người xem đều nhìn ở góc độ “ý nghĩa”.

    Vì thế dù trang phục rằn ri ngày nay là quân phục chiến đấu của bộ đội Việt Nam. Nhưng khi bạn muốn tái hiện bộ đội Trường Sơn, bạn phải hiểu về quân phục lịch sử. Chỉ khi nào bạn diễn những tiết mục không ngày nay, hoặc đặc trưng lực lượng, thì bạn mới có thể sử dụng chính quần áo rằn ri đó.

  • Nhạc Country và World Music là gì?

    Nhạc Country và World Music là gì?

    Chúng ta vẫn thường nghe 2 thuật ngữ âm nhạc quốc tế là nhạc Country và World Music. Hiểu theo kiểu google translator là nhạc Quê hương và nhạc Thế giới. Vậy thực hư ý nghĩa những cụm từ này là gì?

    Còn nhớ hồi xưa, trên bìa đĩa nhạc Country thường có hình mấy tay Cao bồi cưỡi ngựa chăn bò. Nên nhiều biên tập ca nhạc còn gọi là nhạc Đồng quê cho mỹ miều. Còn với thế hệ 7x thì chỉ nghe nhạc qua radio. Họ chỉ phân biệt là nhạc trong nước và nhạc Quốc tế mà thôi.

    .. Nhạc Country là gì?


    Cả thế giới đều biết, Folk Music tức là nhạc dân ca. Mà dân ca là nhạc lưu truyền trong dân gian, thường tác giả là khuyết danh. Vậy Country Music (nhạc quê hương hoặc nhạc đồng quê) có khác gì với nhạc Folk?

    Thuật ngữ Country Music xuất phát từ miền viễn Tây nước Mỹ như Houston, Texas vào đầu những năm 1920. Nơi đây tập trung những cư dân đến từ các quốc gia khác như Mexico, Brazin,… Họ cùng lao động, trồng trọt chăn nuôi và xây dựng cuộc sống. Từ đó hình thành sự giao thoa văn hoá đặc biệt.

    Ban đầu, họ giao lưu bằng nhạc của dân tộc mình. Mỗi người đem nhạc cụ của đất nước mình ra chơi chung. Rồi sau đó họ kết hợp sáng tác ra những bản nhạc pha trộn giữa các dân tộc chung sống. Và người Mỹ “gốc Tây” gọi đó là nhạc Country. Nhằm chỉ rằng đây là nhạc của những quốc gia khác sống tại Mỹ.

    Vì kết hợp, nên loại âm nhạc đa sắc tộc này được tạo nên từ nhiều nhạc cụ khác nhau. Lý giải vì sao trong nhạc Country, ngoài đàn guitar xuất xứ từ Tây Ban Nha, còn có đàn Banjo của người da đen (biến thể từ Châu Phi); Mandolin (người Ý); kèn Harmonica của Áo; đặc biệt là người Brazil đem đến bộ gõ phong phú với trống Atabaque; Shekere; Tambourine…

    Do sự giao thoa và ngữ điệu của các dân tộc, nên âm giai của nhạc Country cũng có khác biệt. Xuất phát từ nhạc cụ bộ dây, nên các nốt nhạc cũng có tăng giảm tuỳ hứng theo ngón tay. Chúng tạo nên những quãng nghe lợ lợ nhưng độc đáo của guitar.

    Những quãng này về sau được phát triển vào nhạc Blue và Rock’n Roll. Người ta gọi là quãng Blue. Đây là quãng nhạc độc đáo của hợp chủng quốc Hoa Kỳ. (Đấy, đến cái âm nhạc “No.1” của xứ cờ hoa cũng phải do dân tộc khác tạo thành).

    Túm lại, ta tạm hiểu: nhạc Country được hình thành từ những dân tộc “nước ngoài” đến sống tại Mỹ.

    Nhạc Country là gì?
    Một ban nhạc Country truyền thống với những nhạc cụ đến từ nhiều quốc gia

    (Bạn có thể tìm hiểu thêm về nhạc Country tại wikipedia)

    .. World Music là gì?


    Á à, cũng lại từ anh chàng Mỹ nốt. Đây là danh từ mà người Hoa Kỳ đặt cho loại nhạc được kết hợp của các dân tộc sống ngoài Mỹ. Mà Mỹ thì hình thành từ thực dân Châu Âu (Anh Quốc), nên World music cũng là nhạc nước ngoài loại trừ phương Tây luôn.

    Nhớ nhé, Country là các dân tộc sống trong Mỹ, còn World music là dân tộc sống ngoài Mỹ và phương Tây, tức là Châu Á, Châu Phi, Châu Mỹ Latin, một phần Châu Úc. Lý giải nhạc Schlager của Đức không được coi là “nhạc nước ngoài” của Mỹ nhé.

    Vậy nhạc dân ca Nhật có phải World Music không? Câu trả lời là không, bởi lẽ World Music mà người Mỹ hướng tới, phải có sự kết hợp giữa truyền thống và hiện đại của nhiều quốc gia gộp lại. Nói dễ hiểu thế này, tai của người phương Tây nghe nhạc Châu Á hay Châu Phi nó ngộ ngộ, lạ lạ.

    Nếu tách âm nhạc mỗi quốc gia ra, người Âu họ nghe bài nào cũng na ná nhau, (do đặc thù của các điệu thức). Nhưng nếu kết hợp các chất liệu âm nhạc mỗi quốc gia với nhau, thì nó tạo nên những âm sắc phong phú hơn, có thể khó nghe với chúng ta nhưng dễ nghe với người phương Tây hơn, và họ thích thế hơn.

    Ngoài ra, nếu nhạc Country là của người dân lao động sáng tạo, thì World music lại do dân chuyên nghiệp nghiên cứu phát triển (chứ không phải dân tay ngang tình cờ vớ được bí kíp nhé). Vì vậy mãi đến thập niên 80, loại nhạc này mới ra đời sau khi hệ thống nhạc cụ điện tử synthesizer phát triển.

    Các nhạc sĩ đã nghiên cứu giả âm thanh các nhạc cụ của các dân tộc Châu Á, Châu Phi, Châu Mỹ Latin, Châu Úc để phát huy các bộ sound của nhạc cụ này. Cho nên, khi nghe những bản World Music của Kitaro, lúc thì ta cảm nhận được âm giai của người Nhật, khi thì Trung Quốc… nó không rõ ràng, nhưng tất cả được quyện lại làm thành tuyệt tác trên những hoà âm hiện đại.

    Vậy túm lại, khái niệm World Music được hiểu là âm nhạc đa chủng tộc ngoài Mỹ và phương Tây.

    (Bạn có thể tham khảo thêm từ Wikipedia)

    Đặc điểm chung của cả nhạc Country và World Music là phải có sự kết hợp của dân tộc này với dân tộc khác. Vì nếu không có sự kết hợp ấy, bản nhạc chỉ là dân ca, là Folk mà thôi.

    World Music là gì?
    Một ban nhạc phong cách thể loại World Music

    .. Bạn thuộc trường phái nào?


    Nói đến đây, hẳn bạn đã hình dung khái niệm âm nhạc mà Mỹ và phương Tây hình thành. Vậy nếu bạn muốn viết nhạc Country, hãy tự trả lời câu hỏi: âm giai của bạn kết hợp giữa dân tộc nào với dân tộc nào? Còn với World Music: âm nhạc của bạn kết hợp giữa quốc gia nào với quốc gia nào ngoài Mỹ và phương Tây?

    Dĩ nhiên, không ai “vạch lá tìm sâu” như thế. Nhưng nếu bạn muốn khẳng định mình đẳng cấp, thì đẳng cấp cho nó tới. Đừng ngộ nhận để trở thành những tay ngoa ngữ. Và nếu thực sự bạn muốn ấn những mỹ từ ấy vào tác phẩm của mình cho nó Mỹ, thì phải sáng tác cho thật Mỹ. Tránh việc cứ viết nhái nhái Mỹ, rồi tưởng mình là Mỹ, coi chừng Mỹ họ cười cho.

  • Bài múa dân vũ Chicken Dance của nước nào?

    Bài múa dân vũ Chicken Dance của nước nào?

    Các bạn nào từng múa dân vũ ắt hẳn phải biết bản nhạc không lời Chicken Dance (vũ điệu gà con). Và trong danh mục dân vũ các nước, thì Chicken Dance lại được liệt vào vũ điệu dân gian Anh quốc. Điều này có đúng hay không?

    bài múa dân vũ chicken dance
    Động tác minh họa vui trong bài dân vũ chicken dance

    .. Từ bài dân vũ về “đàn vịt”


    Theo nhiều tài liệu, bản nhạc mà chúng ta thường gọi là Chicken Dance ấy ra đời đầu tiên không phải ở Anh, mà lại ở Thụy Sỹ. Đây là bài nhạc được soạn cho đàn accordion, viết vào cuối 1957, do nhạc sĩ Werner Thomas sáng tác. Ông là một nhạc công chơi đàn phong cầm ở nhà hàng địa phương.

    Tựa đề đầu tiên mà tác giả ở quốc gia đồng hồ đắt nhất thế giới, đặt là “Der Ententanz”. (Tiếng Anh tạm dịch là The Duck Dance – Vũ điệu của chú vịt). Bản nhạc không lời này diễn tả bước chạy lạch bạch của đàn vịt con (đoạn A). Và đoạn B mô tả hình ảnh những chút vịt lả lướt trên mặt nước. Đương nhiên, điệu múa dân vũ cũng hình thành từ đây mà ra.

    Tuy nhiên, sau khi phổ biến thì bản nhạc cùng vũ điệu đàn vịt này được lan truyền khắp Đông Âu. Nhưng có vẻ như với lý giải của các nghệ sĩ múa phương Tây, họ cảm nhận những động tác vũ điệu ấy giống với loài chim hơn. Họ gọi bằng ngôn ngữ bản xứ là vũ điệu về loài chim: “Vogeltanz” (The Bird Dance).

    Ở Hà Lan lại gọi là “De Vogeltjesdans” (The dance of the little birds). Còn ở Đức, người ta gọi là “Dance Little Bird”… Họ lý giải, đoạn A là đàn chim gọi nhau, và đoạn B là hình ảnh đàn chim bay lượn. Nghe cũng hợp lý.

    .. Đến bài dân vũ “đàn gà”


    Vậy tại sao bây giờ chúng ta lại gọi là vũ điệu gà con (Chicken dance)? Rõ ràng gà thì không thể bơi hay tung cánh bay?
    À, câu chuyện là thế này:

    Trong một chương trình truyền hình địa phương vào năm 1981, ở vùng Tulsa, Oklahoma, Oktoberfest (Mỹ), một ban nhạc Đức luốn chơi bản nhạc này để làm chủ đề hóa trang. Thế nhưng ở khắp vùng Tulsa lúc ấy không còn bộ trang phục Vịt nào, chỉ có mỗi trang phục Gà.

    Vậy là người Mỹ ở đó quyết định đổi tên tiết mục múa ấy là Chicken Dance (Vũ điệu gà con) cho phù hợp với bộ hóa trang để lên sóng. Từ đó, bản nhạc có tên mới: Chicken Dance.

    bài múa dân vũ chicken dance
    Hình ảnh bộ hóa trang múa dân vũ chicken dance lần đầu tiên xuất hiện trên truyền hình Mỹ vào năm 1981

    Như vậy, rõ ràng bài dân vũ này không phải xuất xứ từ Anh. Mà chỉ là được phổ biến rỗng rãi từ một quốc gia nói tiếng Anh mà thôi.

    (Nguồn tài liệu tham khảo tại đây)

    .. Nghe bài Chicken Dance


    Bài múa dân vũ Chicken Dance ở một vũ hội tại Đức năm 1981, với tên gọi “Dance little bird”. Xem tại đây (Click here)
Don`t copy text!
Liên hệ